Các món ăn được phục vụ đem ra, Duật Thiên theo thói quen dùng khăn giấy lau sạch chén, đũa và muỗng. 
Đưa cho Tuyết Chi cùng Lý Kiều Ngôn chén đũa đã được lau sạch. Duật Thiên cũng bày biện chén đũa cho bản thân. 
Cậu rất ưa thích việc lau sạch mọi thứ, đặc biệt đồ dùng để đựng đồ ăn. 
Món lẩu sôi ùng ục tỏa ra hơi cay làm người ta ngửi thôi cũng đói cồn cào. 
Duật Thiên rót một ít nước ngọt vào ly, giơ lên và nói. "Chúc mừng em_Tuyết Chi. Điểm toán của em ngang tôi và đứng hạng nhì toàn khối nhé." 
"Cảm ơn." Tuyết Chi lịch sự giơ ly cụng, cả hai đều uống một ngụm. Bất chợt Lý Kiều Ngôn mở miệng. "Thế sao em không sử dụng rượu?" 
"Bọn em chưa đủ tuổi đâu." 
"Ha, tôi quên mất." 
..... 
Trong bữa ăn, Tuyết Chi luôn trò truyện cùng Duật Thiên, đôi khi xoay sang Lý Kiều Ngôn, gã ta nghe vài câu rồi chỉ mỉm cười hay đồng ý kiến với cái gật đầu. 
Vô vị. 
Duật Thiên gắp miếng cá hồi bỏ vào miệng. Thịt cá nấu chín vừa đủ, ăn rất ngon. 
..... 
Kết thúc bữa ăn, cả ba chia tay,mỗi người ra về mỗi ngả. 
Tuyết Chi được gia đình cô ấy đón. Lý Kiều Ngôn thì không biết đi đâu rồi. Duật Thiên chỉ còn mỗi mình, cậu lấy xe ra rồi đi mất hút. 
Hôm nay tâm trạng hơi khó chịu nhỉ? 
..... 
Duật Thiên về nhà với dáng vẻ mệt mỏi. 
Cậu chỉ thay quần áo rồi leo lên giường ngủ luôn. 
Không ai hay biết cái vỏ kiêu ngạo cứng ngắc của cậu ấy chính là kết quả của sự cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328825/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.