Duật Thiên lén mang nguyên liệu vào bếp, lặng lẽ đến mức không cho bà Triệu biết.
Phòng bếp.
Duật Thiên dọn đồ ra từng món, chuẩn bị làm phần bánh bông lan thì có tiếng điện thoại reo. "Gì thế?"
"...."
"À tôi không đi được rồi."
"...."
"Hôm nay là sinh nhật của mẹ tôi, tôi muốn bà ấy vui vẻ cả ngày hôm nay."
"...."
"Ừm, được chứ. Qua nhanh đi." Duật Thiên tắt máy, bắt tay vào việc.
.....
Duật Thiên đang chuẩn bị hỗn hợp cho vào lò nướng thì có tiếng chuông cửa. "Tôi ra liền."
Duật Thiên đi mở cửa và đưa động tác mời, Tuyết Chi bước chân vào bên trong, cởi đôi giày búp bê và mang dép lê vào.
"Cậu định làm bánh kem à?"
"Ừ. Tôi có thể nhờ cậu một chuyện không?"
"Được chứ."
Tuyết Chi ngồi xuống ghế sofa. Duật Thiên đem ra cho cô một ly nước táo ép. "Đừng nói trong tủ lạnh của cậu chỉ toàn nước trái cây ép thôi đấy nhé."
"Rất tiếc tôi phải nói rằng: Phải!"
"..."
Được rồi, cậu ta là một người có tính cách kì quái. Cô không tài nào hiểu được. Tuyết Chi uống một ngụm nước. "Thế cậu định nhờ tôi cái gì?"
"Tôi nhờ cậu đưa mẹ tôi đi khắp nơi. Bất kể bằng cách gì cũng không để mẹ tôi về nhà trước 7 giờ 30."
"Dễ thôi."
"Cảm ơn cô." Duật Thiên và Tuyết Chi liền bắt tay vào kế hoạch.
"Mẹ của cậu đâu?"
"Bà ấy đang ở phòng số 5 tầng 3. Mà cậu biết đường đi không thế?"
"Tôi biết mà. Dù sao thì lúc nhỏ..."
Nói đến đây Tuyết Chi dừng lại làm cậu tò mò không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328805/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.