Sau khi Duật Thiên cười hả hê thì có tiếng gõ cửa. 
"Thiếu gia. Ông chủ và phu nhân cho gọi ngài." 
"À....ừ tôi biết rồi. Cô đi xuống trước đi." 
"Vâng." 
Duật Thiên vươn vai ngáp dài. Sau đó liền mở tủ ra. Ừm bên trong có rất nhiều quần áo. Chủ yếu là sơ mi và quần tây. Cậu vươn tay lấy bừa một bộ đồ. 
Sau khi thay đồ, rửa mặt. Duật Thiên mang dép lê đi xuống nhà. 
Dưới nhà ông bà Triệu chìm trong trầm mặt. 
Duật Thiên vừa đi xuống liền gật đầu chào hỏi một tiếng. 
"Chào ba mẹ. Buổi sáng tốt lành." 
"..." 
Ông bà Triệu vừa thấy con trai chào thì liền kinh hãi hoang mang, không chỉ có ông bà Triệu mà còn có người hầu cũng vậy. 
Thường ngày cậu rất thường xuyên thất thường và kì dị. Hôm nay sao lại??? 
"Ba mẹ đã ăn sáng chưa? Con hơi đói, mong là ăn kịp bữa cùng mọi người." 
Mặc dù hôm nay cậu hơi kì lạ nhưng ông bà không hề quan tâm đến, liền nói: "Đói rồi vào ăn nhanh đi kẻo nguội." 
"Vâng." 
Chữ vâng này thôi cũng đã đủ chấn động lớn. Hơn nữa....con họ còn ngồi vào bàn ăn nữa. Thường ngày nó hay đi ra ngoài ăn, cả bữa cơm gia đình cũng không cần. Hôm nay lạ quá.... 
Duật Thiên vừa ăn vừa không hiểu. Chỉ là chào hỏi rồi vào ngồi ăn thôi. Cậu đâu phải là sinh vật lạ, sao bọn họ nhìn cậu ghê như vậy? Cậu cũng đâu phải là chủng loài mới??? Hay do rửa mặt chưa kỹ??? 
Sau một bửa ăn no nê. Duật Thiên liền sảng khoái thở ra một ngụm khí: lâu lâu mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-phu-khong-con-nhu-truoc/1328796/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.