Chương trước
Chương sau
Đương Nam Nhị Thính Đáo Bình Luận Khu Thời

(Khi nam nhị nghe được bình luận)

| 031 |

Lúc này, phe phái đã phân chia rõ ràng, các nhà vì đẩy chủ tử của mình lên Hoàng vị, thủ đoạn có thể nói liều mạng bất chấp.

Phe của Tam hoàng tử không ngừng ngáng chân Lục hoàng tử, bất luận là từ góc độ quân đội hay trên triều đình.

Phe của Lục hoàng tử không có nhiều quyền hành như Tam hoàng tử, nhưng số lượng quần chúng không hề ít!

Có độc giả trêu rằng, phe của Tam hoàng tử giống Chủ nghĩa tư bản, còn Lục hoàng tử lại giống Giai cấp vô sản.

Lục hoàng tử nghe xong tán thành gật đầu.

Không sai, đối mặt với "Chủ nghĩa tư bản", "Giai cấp vô sản" chúng ta trên dưới một lòng, mọi người đồng tâm hiệp lực tin tưởng bản thân, thề phải chống lại đến cùng!

Thế nên, đội ngũ hai bên hành động...

"Chủ nghĩa tư bản" vạn ác bất chấp tất cả, mắt thấy con đường thổi gió bên gối khó thông, họ dứt khoát liên hợp với mấy nữ nhi chưa bị tẩy não trong cung, dự định diễn vở tuồng 《 Võ Tắc Thiên bí sử 》.

Đương nhiên, "Giai cấp vô sản" có mặt ở khắp nơi! Đối với hành vi ti tiện như vậy, một phe có tinh thần trọng nghĩa mạnh như Lục hoàng tử chỉ thấy khinh thường, rẻ rúng song song sẽ không để đối phương được như nguyện!

Vì thế, cung nữ Đinh thuộc phe Lục hoàng tử bắt đầu phát huy tác dụng!

Tuy rằng tên của nàng đơn giản, nhưng trong truyện, thường ngày hễ có việc gì lớn đều cần nàng đứng ra đại diện cho suy nghĩ của cung nữ.

Ví dụ như, vị phi tử nào trong cung sắp thất thế, cung nữ Đinh sẽ xuất hiện trước màn ảnh, cúi đầu lén lút thì thầm: "Haiz, đó đó tiêu rồi, ta nên tránh xa nàng một chút, miễn cho dính phải vận xui."



Khán giả nhìn thấy biểu hiện của cung nữ Đinh sẽ bừng tỉnh đại ngộ, ồ, thì ra đó đó tiêu rồi! Không thấy hướng gió hoàng cung đã thay đổi sao?

Nếu cung nữ Đinh nịnh bợ ai, khán giả sẽ: "Ồ, thì ra đó đó xoay người, các cung nữ bắt đầu nịnh bợ..."

Ở trong lòng độc giả: Cung nữ Đinh = toàn thể cung nữ.

Từ rất lâu về trước, cung nữ Đinh đã có được một năng lực, chính là liên hợp toàn thể cung nữ.

Nàng chính là hướng gió của nhóm cung nữ cỏ mọc đầu tường trong cung!!

Vậy nên, khi một phi tử vừa định chấp hành kế hoạch mưu triều soán vị.

Cung nữ Đinh sẽ ôm dưa hấu vừa gặm vừa nói: "Haiz, vị này không được, xong rồi..."

Phi tử:???

Kế đó, lời nhắn truyền khắp hoàng cung...

Các cung nữ cũng ôm dưa hấu thở dài: "Haiz, xong rồi..."

Kẻ sắp bị lôi kéo: Hở? Xong rồi à? Nếu xong rồi thì thôi!

Độc giả: "Quở, xong nhanh thế... Thôi thôi, vị này không trông cậy được rồi."

Phi tử: Ngươi đùa với ta đó à?!!!! Mợ nó chứ ta còn chưa làm gì mà!!

Cứ thế, ra quân chưa thắng thân đã chết, phi tử còn chưa kịp làm gì đã hạ màn.

Lục hoàng tử luôn nhìn lén màn hình:...

Đỉnh!



Các đại thần ở phe Tam hoàng tử còn thảm hơn, đừng nhìn họ người người quyền cao chức trọng, nhưng cũng phải ăn cơm mua đồ mà?

Đáng tiếc, bởi vì "hành vi ti tiện" của họ, lão bách tính chăm chỉ nghèo khổ khinh thường vô cùng.

Vì thế, các bách tính một lòng đoàn kết lại, thề phải cho các đại thần này cảm nhận được sự hiểm ác đáng sợ của xã hội!

Sáng sớm, đại thần dậy rửa mặt, mặc đại một bộ quần áo rồi đi ra đường.



Hắn vừa phỉ nhổ Lục hoàng tử, vừa liếc nhìn chợ hàng xung quanh.

Có rất nhiều thứ mới lạ xuất hiện ở chợ, đều là Lục hoàng tử bảo rằng mình mang về từ một nơi thần bí.

Hắn dạy cho người dân cách chế tạo, bách tính mừng rỡ không thôi, gấp gáp làm ra chúng.

Đại thần nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy hai cái ống dài.

Ống dài làm từ vải, hắn không biết có tác dụng gì, bèn dùng hai ngón tay xách nó lên hỏi chủ tiệm bên cạnh.

Chủ tiệm muốn làm lơ, nhưng cũng không thể ngay mặt đắc tội đối phương, liền đáp: "Nó là vớ, mang vào chân."

Đại thần nghe vậy, ồ, cái này thú vị đấy! Lập tức chớp lấy thời cơ, móc mấy đồng tiền trong túi ra trả cho chủ tiệm.

Chủ tiệm ghét bỏ chép miệng, tìm cây gậy khiều mấy đồng tiền đó sang một bên.

Ông nhìn dáng vẻ gian trá của tên đại thần, đột nhiên nhớ tới lời đồn về hắn ta.

Mọi người bảo, tên đại thần này thường ngày không thiếu ngáng chân Lục hoàng tử, là kẻ địch của bách tính!

Thế là chủ tiệm nảy ra một suy nghĩ, ông lặng lẽ cầm lấy đôi vớ cắt một lỗ chỗ ngón cái rồi đưa cho hắn.

Đại thần nhận hàng hơi kinh ngạc: "Sao lại cắt lỗ?"

Chủ tiệm vừa cắn hạt dưa vừa nói: "Ngài không hiểu rồi, đó là mốt thịnh hành, người đương thời ai cũng thích cả!"

Đại thần nheo mắt nghi ngờ: "Vậy giữ ấm được không? Sao ta thấy nó không ấm rồi?"

Chủ tiệm hừ một tiếng, miệng hàm hồ nói: "Ngài không hiểu rồi, đứng trước phong độ còn cần nhiệt độ làm chi?!"

Nói xong, ông chỉ vào cái lỗ chỗ ngón cái, dõng dạc nói: "Ngài nghĩ xem, khi phần chân sắc bén của ngài lòi ra khỏi vớ, ngón cái của ngài sẽ cảm nhận được sự nhẹ nhõm chưa bao giờ có..."

Đại thần chậm rãi tự hỏi theo lời chủ tiệm.

"Ngài nhìn kiểu thiết kế hình giọt nước này đi, cả cái lỗ phóng đãng ngổ ngược này nữa, ngài lại nhìn chỗ tưa sợi đầy cá tính này xem, ta mách ngài biết nhé, đi ngang qua nghìn vạn lần đừng bỏ qua! Mang đôi vớ này vào, ngài chính là độc nhất trên đường!"

Tên đại thần bị chủ tiệm lừa bịp đến hưng phấn: "Thiệt hay giả?"

Hắn thử cởi giày ra, mang chiếc vớ thủng ấy vào, ngón cái lộ ra lạnh buốt...

Hắn vừa định nói gì, chủ tiệm chỉ vào ngón chân của hắn: "Ngài nhìn chân ngài xem, một cái chân có sức hút và mùi đặc trưng như thế ngài nỡ lòng nào bịt nó hoài vậy à?"



"Ngài nhìn ngón chân của ngài đi, trời ạ, tròn trĩnh biết bao, cái móng cũng lật cao biết bao! Ngửi cái mùi này xem... thật là đặc biệt mà! Quả là hoàn mỹ!" Chủ tiệm ra vẻ tán thưởng.

Tên đại thần tin là thật, còn vểnh ngón chân lên, lộ ra chỗ nấm móng trên đó.

"Trời ạ! Nhìn mảng nấm móng này coi, ta bán vớ nhiều năm như vậy chưa từng nhìn thấy mảng nấm móng nào sắc bén như thế, quả thực hoàn mỹ!"

Cho dù lời này nghe có vẻ giả, nhưng đại thần mợ nó lại tin!

Dưới sự thổi phồng khoa trương của chủ tiệm, đại thần thật sự cho rằng ngón chân của mình đẹp đẽ vô cùng, trực tiếp vung tay lên mua đôi vớ.

Còn một tiếng trống làm hăng hái hơn, mua thêm mười đôi vớ thủng nữa!

Đại thần bị thổi phồng cho rằng mình ghê gớm lắm, thậm chí bay lên! Hắn quyết định, sau này luôn phải mang vớ thủng! Chỉ có vậy mới không cô phụ bàn chân đẹp đẽ mình có...

Mãi đến khi ngồi vào quán bánh bao ăn cái bánh bị cắt xén vật liệu, đại thần vẫn còn nghĩ về đôi chân của hắn.

Haiz... Hắn đột nhiên thở dài, đáng tiếc mình không phải là nữ, nếu là nữ, hắn có lẽ đã bằng vào đôi chân mỹ miều này đi quyến rũ Hoàng thượng.

Càng nghĩ càng bay xa, đại thần đã nghĩ tới viễn cảnh mình thật sự quyến rũ được Hoàng thượng, trở thành họa quốc Yêu phi, làm loạn hậu cung, các phi tử đều phải quỳ dưới chân hắn!

Lúc đó triều đình đại loạn, bản thân cũng lưu danh sử sách, để lại tiếng xấu muôn đời.

Hậu nhân chỉ cần nghĩ tới hắn, tức khắc sẽ cau mày. Mọi người thậm chí mắng hắn là "Chân yêu họa quốc", bị người đời tặng cho biệt hiệu Bàn chân tội lỗi nhất thế gian!

Đại thần càng nghĩ càng thấy ghê gớm, trở lại với hiện thức rồi hắn thở dài, cúi đầu nhìn ngón chân lặng lẽ lòi ra khỏi giày của mình.

Chậc... Thật là đáng tiếc, mấy ngón chân đẹp đẽ, tròn trĩnh như vậy.

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.