Chương trước
Chương sau
Đương Nam Nhị Thính Đáo Bình Luận Khu Thời

(Khi nam nhị nghe được bình luận)

| 009 |

Ban đầu, chuyện Trương Thúy Hoa bỏ trốn khiến hai người có chút căm phẫn. Nhưng hiệu quả tiếp sau đó lại làm bọn họ kinh ngạc đến rớt dưa...

Trương Thúy Hoa khi còn ở phủ Thừa tướng vẫn luôn an phận, nhưng tới Ngạo Thiên vương phủ rồi lập tức lộ ra bản tính, không hề phụ lòng hình tượng Bạch Liên Hoa của mình, biểu hiện nhuần nhuyễn cái khí chất õng à õng ẹo, nhu nhược đáng thương.

Nữ chính sẽ chịu thua sao? Cô chính là Tô Mã Lệ phiên bản Mary Sue!! Bạch Liên Hoa chúng bây há có thể sỉ nhục bản Tô một cách dễ dàng như thế?

Nữ chính tuyệt đối không thể ngờ được Bạch Liên Hoa vừa khéo chính là khắc tinh của hào quang Mary Sue! Mỗi lần Tam hoàng tử xuất hiện Bạch Liên Hoa sẽ kích hoạt kỹ năng bị động, không ngừng ụp mũ lên đầu nữ chính!

Nữ chính không nhịn được nữa, nữ chính ủy khuất!! Các độc giả bùng nổ!

Khu bình luận trong đầu cũng chính là hiện trường trực tiếp đầu tiên, miêu tả hoàn mỹ cho Lục hoàng tử nghe từng ván đấu một!

Lục hoàng tử bị đặc sản của Zuan* oanh tạc ba ngày ba đêm, tỏ vẻ mình đã kích hoạt huyết mạch Zuan. Bởi vì đối thượng mà khu bình luận mắng là nam chính, thế nên Lục hoàng tử vừa nhìn thấy Tam hoàng tử liền miệng phun hương thơm.

Máu đen của Tam hoàng tử sôi lên, nhưng không chờ hắn đáp trả, đã bị Lục hoàng tử một cước đá lật xe lăn, cũng ném cho hắn một ánh mắt miệt thị của Thần.

Tam hoàng tử:...

Bị các độc giả thay phiên đánh điểm trừ, tác giả cuối cùng cũng khuất phục, mở một bàn tay vàng cho nữ chính.

Nữ chính dù sao cũng là người hiện đại, đứng trên vai tiền nhân. Vì thế, tác giả quyết định cho nữ chính một bàn tay vàng chuyên chuẩn bị cho các xuyên việt giả —— Tạo đồ!

Tạo xà phòng! Tạo thủy tinh! Tạo...

Khi Lục hoàng tử nghe được khu bình luận nhắc tới tin nữ chính tạo đồ cũng giật mình không thôi, không chờ hắn phân tích rõ lợi và hại trong đó...

Kịch bản đã OOC!!



Hình tượng của nữ chính sụp đổ, trình độ văn hóa của tác giả cũng sụp theo!

Vì để nữ chính nhìn có vẻ nhỏ nhắn ôn nhu lại không vi phạm pháp luật, khi nữ chính xuyên tới chỉ vừa tròn mười tám tuổi tốt nghiệp cấp ba. Quan trọng nhất là —— nữ chính học Khối Xã hội!!!

Độc giả:...

Tác giả không đáng tin cậy, bản thân cô ấy cũng học Khối Xã hội, ban đầu vì để tiện cho việc xây dựng hình tượng, viết nữ chính học chung Khối với mình.

Điểm này không phải vấn đề to tát gì, dù sao tư liệu đều có trên mạng, bất kể là Khối Xã hội hay Khối Tự nhiên, chỉ cần chịu khó tìm đọc một tí là có thể hiểu được.

Nhưng, tác giả phẩy bút nữ chính thì chịu khó rồi đấy, tác giả... lại lười.

Tư liệu tra đại liền viết lên, lỗi chính tả tùm lùm, quá trình cũng là thiếu trước hụt sau...

Tác giả có thể lừa mình lừa người, lại lừa không được ánh mắt sáng như tuyết của quần chúng, họ không thừa nhận, thế giới này không có được sự tán thành, dẫn đến thí nghiệm của nữ chính... thất bại.

Lục hoàng tử:... Ta không biết nên nói gì nữa.

Quyển thoại bản này có lẽ rất hot, có được độc giả ở mọi lứa tuổi. Nhóm học bá không nhịn được, bắt đầu tập hỏa ở khu bình luận.

[ Nữ chính sao cô ngu quá vậy, tạo thủy tinh rõ ràng là bla bla... Điều kiện khi đó phỏng chừng không thể tìm được mấy thứ này, nhưng có thể thay bằng những thứ tìm thấy trong sinh hoạt hàng ngày... Rồi tiến hành gia công... Cuối cùng... Không phải sẽ thành công sao?!! ]

Lục hoàng tử:!!!

Hắn "Xẹt" một cái nhanh chóng chạy về phòng, cầm lấy bút lông và sổ ghi lại thật nhanh.

[ Không sai, tuy rằng lên Đại học tui cúp cua nhiều buổi, nhưng vẫn còn nhớ mấy kiến thức cơ bản! Tạo xà phòng, chỉ cần dùng mỡ heo bla bla... Không phải xong rồi sao?! ]

Lục hoàng tử hít một hơi thật sâu, lia nhanh ngòi bút...

[ Nữ chính đần vãi, kỳ thực tui cảm thấy còn có thể tạo thuốc nổ... ]

[ Lầu 1: Đệt, nếu tạo được những thứ này còn cần nữ phụ để làm gì? Trực tiếp nổ banh cho rồi! ]

[ Lầu 2: Để mị nhớ lại xem cách tạo thế nào nhỉ? Ở trên lớp giáo viên rõ ràng có giảng qua... ]

[ Lầu 3: Giáo viên nói đơn giản lắm, tui lên mạng tìm được chi tiết nè, là bla bla... ]

Lục hoàng tử:!!!!! WTF! WTF! Hắn hận không thể lập tức mọc ra mấy cánh tay. May mắn thường ngày hắn ghi sổ rất nhanh, luyện được tốc độ.

Ghi suốt mấy canh giờ, nhìn những hàng chữ chằng chịt viết đầy trong sổ... Lục hoàng tử quơ cánh tay đau nhức, vui vẻ nở nụ cười.

Điều kiện của Lục hoàng tử tốt hơn nữ chính nhiều, hắn trực tiếp hạ lệnh xây dựng các xưởng chế tác, thuê công tượng giàu kinh nghiệm, những thứ vốn không nên có ở thời đại này cứ thế được ào ào chế tạo ra!

Cùng lúc đó, nữ chính và Trương Thúy Hoa bị hắn làm lơ đã cùng nhau gây ra một chuyện lớn!

Có một tình tiết kinh điển thường xuất hiện trong tiểu thuyết Mary Sue ngược luyến ba xu...

Phàm là nam đều yêu nữ chính, sẽ cùng vì nàng trông ngóng từ xa. Phàm là nữ đều yêu nam chính, sẽ cùng vì chàng mụ mị đầu óc, xé x.á.c lẫn nhau.

Bọn họ xé thì thôi, còn dẫn theo gia tộc xé chung!



Vì để đối phó với nữ chính có hào quang Mary Sue cực mạnh, Trương Thúy Hoa liên hợp các nữ phụ ác độc lại.

Nhưng, đường đường là Mary Sue há có thể bị phường thấp kém như các ngươi mạo phạm?

Hào quang Mary Sue chiếu rọi khắp nơi, các nữ phụ ác độc thi nhau bị chói mù mắt!

Cũng không biết tác giả nghĩ thế nào, vì để miêu tả độ Sue ấy nam chính trực tiếp nói một câu bâng quơ, sai người giết hết các nữ phụ ác độc??!

Lục hoàng tử:... Mê hoặc.

Gia thế của nữ phụ ác độc đều cực kỳ trâu bò, hành động này hoàn toàn chọc giận dòng dõi thế gia. Hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, dẫn theo thế lực toàn bộ quy phục đối thủ một mất một còn của Tam hoàng tử, cũng chính là Lục hoàng tử.

Lục hoàng tử:...

Người ngồi trong nhà, phúc từ trên trời rơi xuống! Quần chúng ăn dưa cấp VIP là hắn lại bị "vàng" đập trúng rồi?!

Lục hoàng tử bình tĩnh lại xong, lập tức bị niềm vui này bao phủ.

Má ơi! Sao mà may mắn quá vậy?!

Thừa tướng nghe được tin này cũng vui vô cùng, mang theo rượu ủ trong nhà ngay trong đêm đi tìm Lục hoàng tử.

Hiện tại Thừa tướng là "quân sư" của Lục hoàng tử, hai người chúc mừng xong, Thừa tướng đè xuống cảm xúc, nghiêm túc nói với Lục hoàng tử: "Giờ nhìn chung cả triều đình, phe cánh của chúng ta đã vượt xa Tam hoàng tử. Nhưng..."

Nói đến đây, ánh mắt y tối đen: "Thuộc hạ của chúng ta đa phần là quan văn, rất ít có võ tướng. Người của Tam hoàng tử mặc dù không nhiều bằng chúng ta, nhưng hầu hết là võ tướng, thậm chí dòng chính trong quân cũng về phe của họ... Ngươi cũng biết mặc dù triều đình thường xuyên ồn ào nói cái gì văn có thể thắng võ, võ tướng toàn là mãng phu! Nhưng chờ đến ngày đó rồi, mười mấy quan văn cũng không bì được với một võ tướng!"

Lục hoàng tử gật đầu, rồi ngẩng lên: "Ta biết, nhưng võ tướng trung lập rất ít, trên cơ bản ai cũng có phe phái của mình... trừ phi là đào góc tường."

Thừa tướng sờ cằm: "Tường là nhất định phải đào, nhưng trước mắt đang chiến tranh không phải thời cơ thích hợp. Chờ đánh xong rồi, hãy bắt đầu thu mua..."

Nói rồi, y trải một tấm địa đồ lên bàn, chỉ vào một vùng khá xa hơn nữa còn nằm ở ven biển: "Mấy ngày trước, Thái thú vùng này bẩm rằng có hải tặc hoành hành ở đây, binh lực của đối phương vượt xa bản địa, rơi vào đường cùng chỉ có thể tấu xin triều đình phái binh giúp đỡ."

"Hửm?" Lục hoàng tử như là nghĩ tới điều gì, ra hiệu cho Thừa tướng nói tiếp.

Thừa tướng nắm chặt góc bản đồ, nhìn vào mắt hắn: "Phải biết rằng núi cao hoàng đế xa, chỉ cần ngươi bắt được quan viên nơi này, ngươi muốn làm gì ở đây cũng được..."

Y vừa dứt lời, Lục hoàng tử liền trầm tư, trong phòng chìm vào sự yên tĩnh.

Một lúc lâu sau, Lục hoàng tử nói: "Được, ngày mai ta sẽ xin phụ hoàng, tự mình dẫn binh tới đây diệt phỉ..."



Rừng núi sum sê, bước chân chỉnh tề đạp lên từng tấc đất. Thế trận ào ạt khiến chim muông trong rừng bay xa, dọc theo đường đi có thể nghe được tiếng cờ bay phần phật, tiếng vó ngựa, tiếng bánh xe lăn qua... Ngoại trừ những âm thanh này, còn có tiếng xiềng xích rất nhỏ?

Bánh xe sắt đặt trên mặt đường tương đối bằng phẳng, có một sợi xích máng trên hai chiếc đĩa, đĩa nhỏ gắn ở bánh sau đầy răng cưa, sợi xích gắn trên đó khớp với từng mắc xích.

Một đôi giày đen giẫm lên bàn đạp hai bên, nhẹ nhàng đạp một vòng, xe đã chạy ra xa.

Lục hoàng tử ăn bận gọn gàng, đạp xe đạp leo núi bằng tốc độ còn nhanh hơn quân đội chạy vùn vụt đằng trước, các tướng lĩnh cưỡi ngựa theo sát phía sau.



Họ vừa chạy vừa nhìn nhau, không biết Lục hoàng tử tìm được cái thứ này ở đâu nữa, nhìn oách ghê!

Tốc độ của họ khá nhanh, chỉ trong tích tắc đã tách khỏi đội ngũ. Lục hoàng tử đạp một hồi đã đạp vào trong rừng.

Cây cối um tùm, che đi cái nắng trên đầu. Khiến khu rừng này nhìn có vẻ tối tăm, lá cây chi chít thậm chí làm người không thể thấy rõ con đường phía trước.

Ngay lúc này, đột nhiên vọng lại mấy tiếng sói tru khiến mọi người giật mình. Các tướng lĩnh vội vã chắn trước mặt Lục hoàng tử, những người còn lại cũng nhanh chóng vây quanh hắn, phòng ngừa xảy ra chuyện bất trắc.

Ban đầu tiếng sói tru không mấy rõ ràng, nhưng dần dà âm lượng ngày một tăng lên. Số lượng cũng từ lác đác mấy tiếng biến thành không đếm được xuể.

Thần kinh của các tướng lĩnh kéo căng, da đầu tê rần, trong lòng đột nhiên lóe lên một linh cảm không lành. Họ nắm lấy chuôi kiếm bên hông, cẩn thận chú ý tình huống.

Âm thanh ngày càng gần, biên độ đong đưa của bụi cỏ cũng ngày một lớn... Bầy sói chính thức xuất hiện trong tầm mắt.

Con ngươi của mọi người co nhỏ lại, lý do rất đơn giản, có quá nhiều sói! Tầm chừng hai ba mươi con đang vây lấy họ.

Hình thể của chúng rất lớn, nhóm người họ ngoại trừ Lục hoàng tử ra chỉ có năm sáu người, cho dù chạy thoát, cũng không thể đảm bảo Lục hoàng tử sẽ không bị thương.

Con sói đầu đàn gào lên, những con sói còn lại lần lượt lao về phía họ, thần kinh của mọi người kéo căng tiềm thức thầm kêu không xong.

Đúng lúc này, họ đột nhiên nghe được một tiếng "Đoàng", con sói ở cuối cùng ngã xuống.

Mọi người kinh ngạc, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Lục hoàng tử cầm một cái ống sắt có hình "7", nhắm vào từng con sói kéo cái thanh cong cong có thể chuyển động được, mỗi lần kéo, ống sắt sẽ phát ra một tiếng "Đoàng", kế đó một con sói ngã xuống.

Trong lúc họ bối rối Lục hoàng tử lại lắp cái gì đó vào ống sắt, xong lại đoàng đoàng đoàng, bầy sói thoạt nhìn hung ác dữ tợn cứ thế bỏ mạng.

Các tướng lĩnh nhìn Lục hoàng tử bằng một cảm xúc khó có thể miêu tả, khi con sói cuối cùng gục ngã, Lục hoàng tử đưa cái ống tới gần bên mép, thổi một hơi...

Các tướng lĩnh:!!!

...

*Zuan là một địa danh trong game Liên Minh Huyền Thoại, người chơi ở quận này (chỉ riêng Tung Của) nổi tiếng nhờ biệt tài mỏ hỗn của mình, thế nên từ Zuan ở trên mạng còn mang ý chỉ một ai đó mỏ hỗn hoặc chửi nghe rất đã tai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.