Đương Nam Nhị Thính Đáo Bình Luận Khu Thời
(Khi nam nhị nghe được bình luận)
| 017 |
Sự keo kiệt của Lục hoàng tử khiến mưu sĩ hận không thể phun ra một búm máu, ngón tay run rẩy chỉ vào hắn nửa ngày không nói nên lời.
Cuối cùng mưu sĩ phẩy tay áo trực tiếp bỏ đi, không muốn thấy cái tên phiền lòng này nữa!
Lục hoàng tử sờ mũi tỏ vẻ vô tội, lẽ nào hắn nói có chỗ nào sai ư?
Lại qua mấy ngày, có một Vương Bán Tiên tới làng coi bói. Theo lời Bán Tiên tự khen: Ông ta trên thông thiên văn dưới rành địa lý, giơ tay lên tính không ai có thể bì được!
Mưu sĩ ngẫm nghĩ, được đó, không bằng đi coi xem? Không nói nhiều lời hắn lập tức kéo Lục hoàng tử đi coi bói.
Hai người cong đít lên chạy ra đầu làng, vừa khéo thấy được một lão thầy bói mù ngồi dưới một cánh phướn rách nát đang phất qua phất lại.
Mưu sĩ sờ cằm cẩn thận quan sát, trang bị rất đầy đủ, nói không chừng đúng là dân chuyên nghiệp!
Hắn để Lục hoàng tử ngồi xuống trước mặt thầy bói, thầy bói hít hít cái mũi, hơi tiền nồng nặc, à không, hơi người quá sức là rõ ràng...
Chậc, mùi hương ấy thơm vô cùng.
Lão híp mắt, cố làm ra vẻ hỏi: "Muốn coi cái gì?"
Mưu sĩ chỉ vào Lục hoàng tử: "Trước coi nhân duyên cho ngài ấy!"
Thầy bói nhìn Lục hoàng tử, hơi tiền tỏa ra từ trên người đối phương suýt nữa sặc chết lão.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-nhi-nghe-duoc-binh-luan/2756145/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.