Đứng trước mặt là người mẹ kế Dung Tử Linh, tuy đã 36 xuân nhưng bà ta lại không thấy dấu hiệu của lão hóa, vẫn trẻ đẹp như cái thời quyến rũ ông Trương. Khuôn mặt thì như thế nhưng tính tình thì lại khác "đa mưu túc trí" "khẩu phật tâm xà".
Hơi nóng của tách trà Đại Hồng Bào bay bay trước mắt, tách trà được trang trí tinh xảo, nhìn rất có giá trị. Ánh nắng hắt lên cửa sổ soi vào Nhã Tĩnh nhìn rất giống một người...
Đúng! Rất là giống người đó. Người con gái xinh đẹp ấy khiến Dung Tử Linh ta cũng thấy ghen tị. Nay khuôn mặt ấy lại hiện diện trước mắt mình, khá lo sợ. Nhưng xinh đẹp thì đã sao? Lâm Ngọc Y vẫn ngốc đấy thôi! Bị lừa gạt suốt 5 năm liền vẫn tin vào thứ tình yêu đó. Để rồi mất đi người chồng tài giỏi, lại chết trẻ mà người thương không buồn một phần. Dung mạo khuynh thành mà không địa vị, không thông minh, ngu ngốc tin vào chữ yêu, thì chết là đáng...
Nay đứa con ngồi đây cũng vậy thôi. Chỉ là một lũ nhờ vào sắc đẹp...
Nhã Tĩnh nhìn bà ta, lòng không cảm xúc về tình cảm, chỉ chán ghét. Người phụ nữ cướp đi cha cô, gián tiếp giết mẹ, cướp đi chức vị của một đại tiểu thư nhưng chẳng hề có quyền. Một kẻ độc ác như thế sao lại được sống hạnh phúc? Không, kể từ đây chính đôi tay cô sẽ cướp đi mất, tất cả dù là thứ rất nhỏ.
"Không biết dì có chuyện gì cần gặp con?". Không vòng vo tam quốc, vào thẳng vấn đề chính cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nam-chinh-yeu-nu-phu/200442/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.