Ngày tháng ghi trên trang nhật ký là hôm nay, nội dung dày đặc, nét chữ sắc nhọn, có những chỗ dính vào nhau, như thể được viết trong trạng thái vô cùng hưng phấn:
Tìm thấy Tiểu Nhiên. Tiểu Nhiên. Bảo bối. Bạn trai. Thuốc giải. Cứu rỗi. Tình yêu.
Mất tích hai năm, em ấy đã trở lại với thân phận trợ lý của đối tác.
Tôi không tìm thấy em ấy, em ấy lại có thể tùy thời xuất hiện rồi biến mất, tại sao? Rất kỳ lạ, nhưng tôi không bận tâm Tiểu Nhiên là thứ gì, quan trọng là em ấy có thể ở lại bên cạnh tôi.
Tôi sẽ yêu em ấy thật tốt –
Làm cho em ấy cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh tôi. Chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm, xem phim, du lịch, đi dạo phố, ôm nhau, cùng nhau hôn môi, l*m t*nh, chúng ta sẽ tiếp xúc thật gần gũi, hút lưỡi hắn, sờ bộ phận nhạy cảm, bắt em ngồi trên người tôi khóc lóc van xin, làm cho em không xuống nổi giường, cũng không dám rời bỏ tôi nữa, trói em trên giường tôi, mỗi ngày bầu bạn cùng tôi.
Thích em. Yêu em. Chiếm hữu em. Thăm dò em. Xâm chiếm em. Ôm em. ...
Bỏ qua những câu từ lộ liễu, Hứa Nhiên nhìn thấy một vật quen thuộc ở trang cuối cùng của cuốn nhật ký: một tờ giấy nhớ đã hơi ố vàng và nhàu nát. Chủ nhân cuốn nhật ký đã bảo quản nó rất tốt, không có bất kỳ dấu vết hư hại nào.
Nét chữ trên đó là của chính Hứa Nhiên, rõ ràng viết một câu: "Chúc mừng sinh nhật Hứa Nhiên và Ổ Ngôn Tử, bình an vô sự, mọi chuyện thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-muc-tieu-cong-luoc-cua-nhan-vat-benh-kieu-xuat-hien/4668493/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.