Một tuần sau, Trần Thần nghỉ phép xong đúng lúc trở về tham gia hội nghị ban giám đốc. 
Hội nghị kết thúc, cô đưa một dãy số điện thoại cho thư ký, liên lạc với Liêu Gia Thụy, bộ kĩ thuật của công ty cam đoan lương cao. 
Nhớ lấy, không được lấy thân phận của cô mời Liêu Gia Thụy, tự xưng bên nhân sự là được. 
Ngày thứ hai của hôn lễ, Liêu Gia Thụy lại vội vã trở về nước, nói cái gì mà GO mới có vấn đề, anh phải trở về ngay lập tức. 
"Liên Liên Khán" thì lấy đâu ra bug lớn quái gì? Đúng là chuyện bé xé ra to. 
Chỉ trong giây lát, thư ký bối rối quay lại. 
"Chủ tịch Trần, ngài bảo tôi liên lạc với vị tiên sinh kia... chẳng lẽ là Liêu Gia Thụy của công ty trách nhiệm hữu hạn Internet Thiên Hồng sao? Người ngài định cướp thật là Liêu Gia Thụy sao?" 
"Đúng rồi, anh ấy đúng tên là Liêu Gia Thụy, thiết kế game cho một công ty Internet, sao vậy?" 
Thư ký vừa mới gọi số công tác của Liêu Gia Thụy, anh đang vội, nên để thư ký của anh chịu trách nhiệm nghe máy. 
Người ta vừa nhấc máy đã nói, Liêu tổng giám đốc tạm thời không nghe máy đước, có việc xin cứ nói. 
Giời ơi, chủ tịch Trần rốt cục đang nghĩ cái gì vậy? Lại còn muốn thuê ông chủ của công ty internet sang đây làm kỹ thuật viên thiết kế website nhỏ bé?! Có biết giá trị của người ta đã quá mười vạn rồi hay không vậy?! 
Trần Thần thấy thư ký 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mua-xuan-den/3259441/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.