- Sẽ ổn thôi. Tôi sẽ không nhắc đến cô ngay cả khi anh ấy tìm thấy tôi. Đừng lo lắng! - Eric nói.
- Được thôi. Hãy chắc chắn rằng cậu sẽ tập phục hồi chức năng. Tôi sẽ chờ cậu trở lại.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức!
Tối đến, Eric đón một vị khách bất ngờ tại biệt thự trên núi của mình.
Anh không ngờ Elliot Foster lại tìm thấy anh sớm như vậy.
Elliot đến cùng một người phụ nữ bên cạnh.
- Xin chào, Eric. Tôi xin lỗi vì đã xông vào nhà cậu. Tôi đã tìm cậu rất lâu rồi. Tôi e rằng sẽ mất nhiều thời gian hơn nữa nếu không có đoạn video cậu đăng trực tuyến sáng nay. - Elliot lịch sự nói.
Khuôn mặt Eric không hề biểu lộ cảm xúc.
Anh trả lời Elliot cũng lịch sự như vậy và nói.
- Tôi có thể giúp gì cho anh, anh Foster? Elliot liếc nhìn Shea, rồi nói.
- Có một con mèo ở đằng kia, Shea. Sao em không ra xem thử?
Shea bước đi để xem con mèo với vệ sĩ.
Elliot rời mắt khỏi Shea và nhìn lại Eric.
- Cô ấy là em gái tôi. Cô ấy bị khuyết tật về mặt tinh thần từ khi mới sinh ra.
Eric sửng sốt.
- Em gái tôi rất đáng yêu và tốt bụng. Cậu sẽ hiểu ý tôi nếu cậu biết về những gì cô ấy đã trải qua. - Elliot nói bằng giọng khàn khàn và nước mắt anh trào ra.
Anh đưa cho Eric một vài bức ảnh.
Eric nhận những bức ảnh và thấy bức ảnh một bé gái nằm trên giường.
Cô bé chỉ còn da bọc xương và đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/5197711/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.