Họ đã không báo trước cho anh trước khi đến thăm.
Elliot không muốn họ đến, vì họ đều là người lạ với Shea, và họ sẽ làm cô giật mình.
Rosalie đứng ở phía trước và ngay khi nhìn thấy Shea, mắt bà sáng lên, và bà không thể không tiến lại gần Shea.
- Mẹ, tại sao mẹ đến đây mà không nói với con trước? - Elliot đứng trước Shea và nói.
- Hôm nay là ngày của con và mẹ đã mua một chiếc bánh. Mẹ biết mẹ không nên đến đây mà không báo trước, nhưng mẹ không thể không làm vậy... - Rosalie cụp mắt và lẩm bẩm.
Bà không thể cưỡng lại được sự thôi thúc muốn gặp Shea.
Shea nghe thấy giọng nói của Rosalie và vừa lo lắng vừa tò mò cùng một lúc. Rosalie có thể thấy đôi mắt nai của cô đang nhìn bà từ phía sau Elliot.
- Shea, con không sợ mẹ chứ? - Rosalie nhìn cô với vẻ mong đợi.
Shea ngay lập tức cúi đầu xuống lần nữa, nắm chặt quần áo của Elliot để đáp lại.
Elliot đưa tay ra sau và nắm lấy tay cô.
- Mẹ ơi, về nhà đi! Chúng con đã ăn bánh ở trường rồi. Mang bánh theo mẹ nhé. - Anh lạnh lùng nói.
Rosalie thở dài.
Mặc dù thật không may, nhưng bà vẫn cảm thấy hài lòng khi thấy con gái mình khỏe.
Cả nhóm nhanh chóng rời khỏi tòa nhà và Elliot dẫn Shea trở lại nhà.
- Bà Rosalie vừa mới đến đây, và bà ấy không cho tôi nói với cậu. - Bà Cooper nói một cách xin lỗi.
Elliot nhìn sang Zoe, người đang đứng bên cạnh.
- Em đã ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/5064372/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.