Avery cảm thấy cơ thể Elliot cứng đờ bên cạnh cô.
Bộ đồ của anh đã làm anh trẻ ra vài tuổi, tuy nhiên, mọi người vẫn đối xử với anh như một người lớn tuổi.
Điều đó hẳn đã làm anh khó chịu.
- Tôi là…
Elliot bắt đầu nói, nhưng Avery ngắt lời anh bằng cách nắm lấy tay anh, rồi giải thích.
- Em không biết anh chàng này. Trời lạnh quá. Chúng ta ra xe thôi!
Cùng lúc đó, Tammy kéo nam sinh ra khỏi đường đi của họ.
Avery nhìn Tammy với vẻ biết ơn, rồi đỡ Elliot trở lại chiếc Rolls-Roice đen.
- Chân anh vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Anh không nên đi lại như thế này. – Cô lo lắng nói.
- Không còn đau nữa rồi. - Elliot nói.
Ánh mắt anh dừng lại ở bó hoa trên tay Avery.
- Có một món quà trong bó hoa. - Anh ngượng ngùng lên tiếng.
- Cái gì cơ? Anh tặng em một món quà à? Nhưng em chẳng tặng anh thứ gì cả. - Avery hỏi và cô nhìn chằm chằm vào Elliot trong sự sửng sốt.
Không khí xung quanh họ trở nên nặng nề vì lo lắng.
Họ đã dành cả tuần qua để ngồi ở nhà.
Làm sao anh có thời gian chuẩn bị quà cho cô nếu anh không bao giờ ra khỏi nhà? Elliot mở cửa ghế sau xe và để Avery vào trước.
- Anh không đòi hỏi gì cả.
Giọng nói trầm ấm, khàn khàn của anh khiến trái tim Avery hẫng một nhịp.
Trong xe, cô lục lọi những bông hoa và tìm thấy một hộp trang sức nhỏ màu hồng.
Cô mở hộp ra, để lộ chiếc vòng cổ kim cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803248/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.