- Vâng, mẹ. Là con đây. - Elliot trả lời.
Avery nghẹn ngào và bắt đầu ho dữ dội.
Anh thực sự gọi mẹ cô là “Mẹ”!
- Vấn đề là thế này. Avery nói cô ấy muốn ăn đồ mẹ nấu, nhưng con không tiện đến nhà mẹ. Con đang nghĩ đến việc đặt một nhà hàng gần đây, và con tự hỏi liệu mẹ có thể đến nấu ở đó không. - Elliot nói bằng giọng nhẹ nhàng và bình tĩnh.
- Được thôi! Chỉ cần gửi cho mẹ địa chỉ và mẹ sẽ đến ngay. - Laura trả lời.
- Cảm ơn mẹ. - Elliot nói, rồi cúp máy và gửi địa chỉ cho Laura.
Avery nhìn anh chằm chằm trong sự sốc hoàn toàn. Cô hoàn toàn bối rối trước hành động của anh.
- Anh điên à? Em chỉ nói vậy thôi… Anh thực sự gọi mẹ em ra nấu ăn cho em sao?! Trước đây anh chưa bao giờ coi trọng lời em nói. Có chuyện gì với anh vậy? - Avery kêu lên.
- Từ giờ anh sẽ coi trọng em hơn. - Elliot nói, ánh mắt cùng giọng điệu của anh trở nên nghiêm túc.
Một luồng hơi ấm ập đến Avery khiến má cô đỏ bừng. Cô cảm thấy như thể mình có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực.
- Đừng! Điều gì sẽ xảy ra nếu em nói rằng em muốn g.i.ế.c anh vào lần tới khi chúng ta cãi nhau? Anh cứ tiếp tục và tự sát à? - Cô kêu lên.
- Em có thể ngừng nghĩ đến chuyện cãi nhau với anh mọi lúc được không? - Đó là vì chúng ta luôn có quan điểm khác nhau. Em nghĩ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803243/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.