Lúc mười giờ sáng, một chiếc Rolls-Roice dừng lại trước cổng một ngôi nhà cộng đồng cũ. Cửa xe mở toang, và một bóng người cao lớn bước xuống xe.
Elliot mặc một chiếc áo khoác chần bông dài màu xanh navy, một chiếc khăn quàng cổ màu xám và một đôi bốt da mới. Mặc dù anh mặc ấm, nhưng khuôn mặt anh nhợt nhạt và hốc hác.
Tính khí lạnh lùng và cao quý của anh không phù hợp với mọi thứ xung quanh.
Người lái xe và vệ sĩ đi theo Elliot, mang theo những món quà đắt tiền.
Laura chạy từ bếp ra mở cửa khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Bà sửng sốt khi nhìn thấy Elliot.
- Sao cậu lại ở đây? - Laura sững người.
Rồi bà mở cửa, giục giã.
- Vào đi! Tôi nghe nói cậu bị ốm. Cậu ổn chứ?
Mặc dù mới đầu mùa đông, nhưng trời không đủ lạnh để mặc áo khoác.
Elliot liếc nhìn sàn nhà sạch sẽ và do dự.
- Chúng tôi có cần cởi giày không?
- Không, không cần đâu! Vào đi! - Laura lập tức lắc đầu.
Bà mời Elliot vào trong và nhìn thấy những hộp quà mà tài xế và vệ sĩ đang mang theo.
- Sao cậu lại mang nhiều quà thế? - Laura bối rối hỏi.
Avery đã mang hết hành lý của cô về vào tối qua. Laura không dám hỏi cô bất cứ điều gì.
Tuy nhiên, bà đoán rằng con gái bà đã chia tay Elliot mãi mãi, đó là lý do tại sao cô kéo hành lý của mình trở lại.
Laura không bao giờ ngờ Elliot sẽ đến.
- Tôi đến đây để thăm bà. - Elliot bước đến ghế sofa và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803210/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.