Chỉ vài lời của Elliot đã đủ khiến bức tường phòng thủ quanh trái tim Avery sụp đổ.
Cô đã rời khỏi nhà lúc sáu giờ sáng và tắt điện thoại. Anh không thể liên lạc được với cô và đã đi cả chặng đường đến đây.
Anh lo lắng cho cô ư?
- Cậu chắc hẳn là Elliot. Avery đang có một ngày tồi tệ, vì vậy tôi đưa con bé ra ngoài để giải tỏa căng thẳng. Bây giờ con bé ổn rồi. Để tôi lấy cho cậu thứ gì đó để uống! - Laura nói khi bà nhận thấy bầu không khí ngượng ngùng trong phòng.
- Mẹ!
- Không, cảm ơn.
Avery và Elliot nói cùng lúc, khiến bầu không khí trở nên kỳ lạ hơn.
- Anh ấy sắp đi rồi, vì vậy đừng bận tâm đến anh ấy. Mẹ nên ngồi xuống và nghỉ ngơi một chút. - Avery nói và cô dẫn mẹ đến ghế dài.
Cô đang tinh tế đuổi vị khách không mời mà đến của mình ra ngoài.
Elliot hiểu ý và đứng dậy.
- Tôi sẽ đi ngay bây giờ. Một ngày nào đó tôi sẽ đến thăm. - Anh nói.
Laura muốn tiễn anh đi, nhưng Avery kéo bà lại và nói.
- Con cũng đi đây. Mẹ ở nhà nghỉ ngơi nhé.
Sau đó, cô đứng dậy và đi theo sau Elliot.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Khi họ ra khỏi tòa nhà, cô quay sang anh và nói.
- Đừng bao giờ đến đây nữa.
Biểu cảm của Elliot trở nên lạnh lùng. Anh nghiến chặt hàm như thể đã đến giới hạn kiên nhẫn của mình.
- Tôi không cần anh giả vờ quan tâm đến tôi. Nếu anh thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-mat-anh-ay-mo-ra/4803182/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.