Edit:Tieumanulk
Chu Tĩnh Thần lẳng lặng nằm trên long sàng,sắc mặt tiều tụy,vóc người yếu ớt,mái tóc dài đen nhánh tóc giờ đây vàng như rơm rạ tán lạc bên cạnh hắn.
“Tĩnh thần,ta tới.” Tức giận đã sớm theo khiếp sợ biến mất hầu như không còn,trong mắt khí ma có phần áy náy.
“Đều do ta không tốt quên thọ nguyên của ngươi thuộc về ta,ta hiện tại trả lại cho ngươi.” Khí ma ghé vào bên tai hắn nhẹ giọng nói.
Khí ma cúi đầu hôn lên miệng của hắn,đem từng sợi sinh mệnh truyền vào trong cơ thể Chu Tĩnh Thần,thân thể khô quắt mới từ từ khôi phục sáng bóng,không còn yếu ớt như trước đó.
Nhẹ vỗ về khuôn mặt gần như trong suốt của Chu Tĩnh Thần,khí ma si ngốc lẩm bẩm: “Tĩnh Thần,nhanh tỉnh lại,ta sẽ không chọc giận ngươi nửa,bất kể ngươi nạp bao nhiêu phi tử ta cũng sẽ không rời khỏi ngươi.”
Chu Tĩnh Thần mí mắt giật giật,sắc mặt hồng nhuận rất nhiều nhưng vẫn không tỉnh lại.
“Ngươi vẫn không chịu tha thứ ta sao? Rốt cuộc muốn ta làm sao ngươi mới nguyện ý mở mắt?” Khí ma gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.
Một hồi lâu,Chu Tĩnh Thần vẫn như người chết không hề nhúc nhích,chỉ là tướng mạo đã khôi phục như thường,mái tóc đen nhánh bóng mượt,hai má hồng như ánh nắng chiều phản chiếu vào,hắn chỉ như một người đang ngủ mà thôi.
Bàn tay to của khí ma dán tại trên ngực Chu Tĩnh Thần,cảm giác nơi đó tim nhảy bang bang mạnh mà có lực,y hoài nghi nhíu lại lông mày.
“Ta rất nhớ ngươi,còn ngươi có nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ma-ham/1985304/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.