Một ngày một đêm túng dục khiến thắt lưng Chu Tĩnh Thần không dậy nổi,may hắn từng tập qua võ nghệ,thân thể cũng coi như mềm dẻo,thử mấy lần miễn cưỡng có thể xuống đất,chỉ là tư thế đi lại khác với người thường.
“Ngươi ——” Mới vừa kéo ra cửa phòng chạm ngay khí ma đi vào,thiếu chút nửa đụng phải.
Hắn nhanh chóng lui về sau một bước dài,trên mặt thoáng cái giăng đầy mây hồng,ngay cả lỗ tai cũng đỏ
“Không chịu nằm nghỉ ngơi,bò dậy làm gì hả?” Vẻ mặt thần thanh khí sảng,khí ma so với trước kia thêm một phần nhân khí.
“Ta không phải là bệnh nhân nằm hoài cũng không tốt.” Âm thầm xoa xoa vòng eo đau nhức,hắn lẩm bẩm nói.
Hắn còn chưa tìm y tính sổ,y đã tự mình đến cửa nạp mạng!
Rõ ràng trong người không còn dược tính nhưng khí ma vẫn quấn lấy hắn,mặc dù mùi vị rất tuyệt vời nhưng thân thể hắn đã chịu hết nổi,bây giờ nửa người dưới tê dại,mỗi lần bước đi đều như giẫm phải mũi giao.
“Trở về nằm.” Khí ma trực tiếp cuối xuống ôm lấy hắn,không quan tâm hắn giãy dụa nhẹ nhàng đặt ở trên giường.
Đưa tay đặt lên trán không còn nóng như buổi sáng,trước đó y đã hỏi đại phu trong phủ,đại phu biết y là đại hồng nhân của chủ tử mình,không nói hai lời liền dâng lên thuốc trị thương.
Nhưng làm y dở khóc dở cười nhất lại là đại phu len lén nói riêng với y,tam hoàng tử thật không biết thương hương tiếc ngọc lại để y tự mình đến lấy thuốc.
Nếu đại phu biết thuốc được dùng trên người Chu Tĩnh Thần,đoán chừng sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ma-ham/137478/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.