Bên phía Tạ Liên.
“Tam Lang, Tam Lang?” Tạ Liên gọi liên tục vài lần, Hoa Thành đều không có phản ứng, hắn dựa vào lòng Tạ Liên ngủ sất sâu. Vì thế Tạ Liên cũng không gọi nữa, chỉnh cho hắn một tư thế thoải mái để hắn ngủ vùi trong ngực mình.
“Nếu tình trạng của Lam công tử và Tam Lang đều không ổn, chúng ta cứ nghỉ ngơi tại chỗ trước đã, chờ họ tỉnh lại rồi tính sau.”
Mọi người đồng ý. Hoa Thành vùi trong lòng Tạ Liên. Lam Vong Cơ nằm trên đùi Ngụy Vô Tiện. Lam Tư Truy tự mình tìm một góc, mỗi người đều tự nghỉ ngơi.
Chỉ là nơi này ở trong cung điện dưới lòng đất, vừa âm u đáng sợ vừa tràn đầy sự bất ngờ, có buồn ngủ cũng không dám ngủ. Lam Tư Truy mơ màng chợp mắt một lúc, đột nhiên cảm thấy có vật gì đó sáng lên trước mắt, cậu mở mắt nhìn thì thấy đó là một đốm lửa ma trơi (quỷ hỏa).
Lam Tư Truy thận trọng vươn tay để quỷ hỏa rơi xuống tay cậu.
Quỷ hỏa kia rất nhỏ, rất yếu ớt, tựa như chỉ cần thở mạnh ra một xíu là có thể thổi tắt nó, chắc là hồn mới vừa chết không lâu.
“Không lẽ là của ngư dân nào đó?” Lam Tư Truy còn băn khoăn đến những ngư dân bị rơi xuống biển, vì vậy không cầm lòng được lo lắng hỏi.
“Cũng không phải là không thể.” Ngụy Vô Tiện vẫn trông nom Lam Vong Cơ nên không ngủ, thấy vậy bèn đưa ra ý kiến:
“Không thì ngươi vấn linh hỏi xem.”
“Nhưng vừa nãy đàn của ta bị mất lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ma-dao-to-su-gap-thien-quan-tu-phuc/1356850/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.