Dơi máu dù sao cũng không phải dơi bình thường, không thể dùng lẽ thường để xem xét.
Khoảng cách gần thì nhanh, khoảng cách xa thì chậm?
Không phải.
Chúng nó vốn trong nửa giờ đến một giờ sau khi rời khỏi thân thể ma cà rồng sẽ nắm bắt được dấu vết "từng tồn tại" của bộ phận có cùng người gốc với máu huyết đã đắp nặn ra thân thể trong không khí.
Nhưng mà Lâm Lạc Đinh chờ đến nửa đêm vẫn không chờ được kết quả nên có.
Dơi máu đã bay ra khỏi phạm vi tầm nhìn, ở dưới trời đêm không trăng không sao, ở trên trời cao mờ mịt, không ai có thể nhìn thấy mà xoay vòng.
Mi mắt cong dài của Lâm Lạc Đinh hơi rũ xuống, nhìn chăm chú vào bóng tối dưới lầu, trầm tư: Hắn lúc trước không cảm nhận được Lục Thừa Tập còn có thể cho rằng là do đối phương ở cách hắn quá xa, không ở trong phạm vi cảm ứng của hắn.
Nhưng mà dơi máu cũng không thể tìm ra dấu vết là sao?
Có lẽ hẳn nên thừa nhận, những người kia đã đem cậu giấu đi.
Phong Tiêu Tiêu, Dịch Hề, Giang Chiếu Nguyệt.
【Tôi ra ngoài rồi.】
Sau khi để lại cho trợ lý đời sống nhà mình một dòng tin nhắn, Lâm Lạc Đinh liền biến mất ở trong phòng.
......
Thành Cổ Hoa Hồng.
Hoa hồng bên trong thành cổ lại đã đến mùa nở rộ một năm một lần, nhóm người hầu phụ trách chăm sóc hoa hồng tốp năm tốp ba phân bố tại các nơi bên trong vườn hoa hồng cực rộng.
Bọn họ im lặng mà an tĩnh, động tác trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ma-ca-rong-xuyen-thanh-vat-hy-sinh-phan-dien/1171696/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.