Chưa từng có ngày lễ nào lại có thể rực rỡ tới vậy, tất cả đèn đóm đồng loạt bùng sáng trong bóng tối, giống như là có phép thuật vậy.
Cũng chưa từng có ngày lễ nào lại khiến con người ta cảm thấy ấm áp như ngày này, đài phun nước ở quảng trường Nhân Dân phun cả ngày lẫn đêm, lại điểm xuyết thêm ánh sáng ngũ sắc của đèn điện, bọt nước giống như thủy tinh, từ trên cao phun xuống mặt đất, ánh sáng rực rỡ tỏa ra cả một vùng chung quanh, có một cậu nhóc bướng bỉnh đưa tay bắt lấy bọt nước, nhưng không bắt được, kêu khóc giãy giụa, cũng có những cặp tình nhân tay trong tay cùng nhau đi dạo, trên tay cô gái còn cầm quả khinh khí cầu của ông già Noel bán ở bên đường, hoặc cầm một bó hoa tươi, vẻ mặt hạnh phúc, trong các tủ kính ở cửa hàng là những hình người tuyết, tuyết trắng rơi, mưa cũng lất phất rơi.
Tống Giai Nam ngẩng đầu nhìn sân khấu phía sau quảng trường trưng một biển quảng cáo khổng lồ, cô bé cầm bảng tuyên truyền nở một nụ cười rạng rỡ, cho dù có tuyên truyền được hay không, cũng khiến cho người đi đường vui vẻ rất nhiều.
Bên trong sân vận động rộng lớn tối đen, chỉ có chút ánh sáng le lói trên sân khấu, còn có thêm những làn khói màu xanh lượn lờ trong không trung.
Xung quanh cô là tiếng hoan hô, hò hét, những người bên cạnh ra sức quơ những cây phát sáng màu xanh trong tay, tiếng kêu hò reo kéo dài không dứt, ánh đèn trên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-luot-qua-nhau-thoi-sach/1934396/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.