🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Còn ai chưa trở về nữa không?" Sư phụ thấy người cũng kha khá đông đủ, đếm qua một lượt rồi hỏi.

Từ Cảnh Hiên đang định nói y còn chưa về thì phía cuối con đường có tiếng ngựa, một lúc sau thấy Lâm Lan Chi xuất hiện trong tầm mắt hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Lâm Lan Chi tươi cười nhảy xuống ngựa, tiến đến gần sư phụ chấp đấm cúi đầu xuống nói: "Sư phụ thứ tội đệ tử về hơi muộn."

Sư phụ hơi nhíu mày hỏi: "Tại sao về muộn vậy? Thú săn của con đâu?"

"A..." Lâm Lan Chi gãi đầu hơi nhăn mặt lại nói: "Sư phụ... Con ngủ quên mất."

Nghe câu này mặt sư phụ gần như đen lại, mấy môn sinh bên cạnh không dám cười cố tránh ánh nhìn sang hướng khác. Sư phụ lấy tay chỉ chỉ, mãi một lúc mới thốt nên lời: "Ta bảo vào trong rừng săn bắn ngươi lại đi ngủ? Ngươi... ngươi..."

Lâm Lan Chi vội xua xua tay: "Sư phụ đừng tức giận đệ tử có lý do mà."

"Ngươi thử nói xem, nếu như lý do không chính đáng thì tối nay khỏi phải ăn."

Lâm Lan Chi nghĩ một lúc rồi nói: "À nhớ rồi... Trong lúc nằm ngủ đệ tử mơ thấy quan thế âm bồ tát, người nói mấy con vật nhỏ bé thì cũng là một sinh mạng, khuyên đệ tử không nên sát sinh bừa bãi tích đức về sau."

Lâm Lan Chi nói xong xung quanh vang lên tiếng cười khẽ.

"Ngươi..." Sư phụ nhìn xung quanh cố nén giận, hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi mới nói: "Sao ngươi không nói ta tội ác tày trời sai các ngươi sát sinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-thu-ve-chung-mot-nha/1795849/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.