Đã đoán trước mọi chuyện sẽ không dễ dàng gì mà bị phanh phui như vậy, nhưng khi tận tai nghe Tiểu Duy chối bỏ, Từ Cảnh Hiên vẫn tức giận đến mức suýt chút nữa không kìm nổi bình tĩnh mà lao vào đánh người, hắn quát lên: "Ngươi tốt nhất hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi nói!"
Tiểu Duy lần nữa sợ sệt cúi gằm đầu xuống đất, vội vàng thanh minh: "Sư phụ, sư huynh, những lời nô tỳ nói đều là sự thật. Nô tỳ vốn chưa từng gặp Lâm sư huynh, cũng không nhìn thấy chuyện gì cả. Có cho thêm mười cái gan nô tỳ cũng không dám nói bừa."
"Ngươi..."
Từ Cảnh Hiên định dọa nạt thêm nhưng Trần Liêm ở bên cạnh đã vội xen vào: "Cảnh Hiên, trò cũng nghe rồi đấy không lẽ Tiểu Duy đã nói vậy, lại muốn ép nàng ta khai theo lời trò sao?"
"Sư phụ đệ tử còn chưa nói gì sao lại nói rằng đệ tử muốn ép? Không lẽ là do người chột dạ, không muốn người khác tra hỏi thêm?"
Trần Liêm tức giận 'hừm' một tiếng.
Được rồi hỏi đi, hỏi đi, có cho ngươi hỏi cũng chẳng tra được gì, ngươi tưởng ngươi là con của Bình Nam Vương thì ta sợ sao? Tống Uy Hầu thì là cái thá gì?! Muội muội ta cũng là thiếp thất của ngũ hoàng tử, chuyện nhỏ nhặt này lại không sắp xếp gọn gàng được sao?
Từ Cảnh Hiên hướng Tôn Kỷ chấp tay nói: "Sư phụ lời nói của nha hoàn này không đáng tin, biết đâu được nàng ta đã bị người khác mua chuộc rồi thì sao? Đệ tử nghĩ nên nghiêm hình tra khảo."
Tiểu Duy hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-thu-ve-chung-mot-nha/1795844/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.