Trình Dục Kỳ nhìn môi người ta đến hai mắt đều có phần bỏng rát, đầu theo bản năng mà cúi thấp xuống, trong thâm tâm nhộn nhạo muốn trực tiếp đem đôi môi kia nuốt luôn vào bụng. 
Chóp mũi hắn khẽ chạm vào chóp mũi của Trình Dục Bân, hô hấp có chút nhanh phả vào mặt đối phương. Môi kề môi, đương lúc suýt chút nữa là dán chặt vào nhau thì lúc này, ngoài cửa lại vang lên tiếng 'lạch cạch' mở cửa. 
Phương Minh Hải cùng Dương Dĩ Khang vốn cũng không có tiết trễ như vậy, chỉ là bọn họ đột nhiên nổi hứng, hẹn nhau đi uống chút rượu nên thời điểm này mới về tới kí túc xá. 
"Sảng khoái a~". Phương Minh Hải quẳng cặp sách ở trên bàn học, còn bản thân thì nằm sải ở trên giường, vươn vai thoải mái thở ra một hơi. 
Dương Dĩ Khang uống rượu có chút kém, mặc dù chỉ nhấp vài ngụm, nhưng mặt đều đã có phần đỏ lên. Y cởi giày, ngay ngắn mà xếp đến thực chỉnh tề, sau đó mới soạn đồ, đi vào nhà vệ sinh tắm rửa. 
"Đừng nói hai cậu suốt một buổi chiều đều ngồi ngốc ở trong này đấy nhé! Không có tiết cũng không ra ngoài luôn? Không chán sao?!". 
Phương Minh Hải nhìn một Trình Dục Bân đã ngủ đến ngon lành trên giường, lại quay sang một tên Trình Dục Kỳ từ lúc hắn ra khỏi cửa đến tận lúc hắn trở về, vẫn còn ngồi chuyên chú đọc sách kia. Không giấu nổi tò mò mà hỏi ra. 
Thanh niên tinh lực dồi dào bọn họ, rất ít khi chịu ở yên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2436811/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.