"Ôi, cậu tỉnh rồi à? Vậy nhanh ra bàn ngồi đi, tôi rửa xong rau rồi sẽ bưng cháo ra ngay!". Lâm Linh lúc này đang rửa ít rau xanh, vừa quay đầu liền thấy Trình Dục Bân đã đứng ở đấy từ khi nào. Y không khỏi mỉm cười, nhẹ giọng thúc giục hắn ra phòng ăn chờ.
Dù sao cũng không cần Trình Dục Bân giúp cái gì, hơn nữa với kinh nghiệm ngày hôm qua, Lâm Linh cũng chẳng mong một đại thiếu gia như y làm ra việc gì nên hồn. Vì thế dứt khoát bảo y ngồi chờ, quả thực là Lâm Linh cũng không dám nhờ vả người này.
"Sao như thế được? Để tôi phụ cậu một tay!". Lâm Linh nghĩ như vậy, nhưng Trình Dục Bân nào sẽ để y phục vụ tân nơi cho mình như thế? Đây chẳng phải là thời cơ để xúc tiến tình cảm hay sao? Trình Dục Bân nào sẽ dễ dàng bỏ qua cơ hội này?!.
Vừa nói dứt câu, Trình Dục Bân đã hăng hái xắn tay áo, soạn ra bát cùng thìa, sau đó lại tắt bếp, tay chân lóng ngóng đem nồi cháo nóng hôi hổi kia nhấc lên.
Nồi cũng không quá lớn, nhưng cháo bên trong có chút loãng, lại còn khá đầy. Bởi thế cho nên, với cái cách làm việc gà mờ của Trình Dục Bân, rất không ngoài ý muốn liền chạt đổ ra bên ngoài một ít.
"Cẩn thận một chút!". Lâm Linh nhìn một màng này liền vội vàng hô lên, nhưng là cuối cùng vẫn chậm một bước. Đam Mỹ Sắc
Trên bàn tay truyền đến cảm giác bỏng rát khó chịu, hốc mắt Trình Dục Bân đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2436760/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.