Trong lúc Trình Dục Kỳ bối rối, tài liệu trong tay không cầm chặt liền bị rơi xuống đất. Âm thanh tuy rằng không lớn, nhưng ở trong không gian yên tĩnh thế này lại đặc biệt vang vọng.
Trình Dục Kỳ cúi xuống nhặt, tay chân loạn xạ hết cả lên. Đúng là không có chuyện gì nên hồn, lúc hắn cúi người xuống, lưng va phải cửa. Cánh cửa lại không đóng chặt, cho nên liền bị mở ra.
Trình Dục Bân đang 'tự xử' trong phòng liền dừng lại động tác, sững sờ nhìn Trình Dục Kỳ đang ngồi xổm trước phòng mình nhặt tài liệu.
Trình Dục Kỳ sống không còn gì luyến tiếc, giả chết im lặng nhặt tài liệu, trong lòng không khỏi mằng thầm một tiếng. Xem trộm người ta còn bị phát hiện, này có bao nhiêu xấu hổ cơ chứ?!!!.
Trình Dục Bân sau khi hoàn hồn liền nhanh như chớp kéo chăn trùm lên bộ vị khó nói của mình, trên mặt đỏ lên, vừa xấu hổ vừa giận dữ.
"Trình_ Dục_ Kỳ!!!". Trình Dục Bân nghiến răng nghiến lợi gầm lên một tiếng, bản thân y 'vuốt' một lúc còn chưa 'r.a' được, cho nên hiện tại cả người đều khó chịu. Không ngờ lại ngay lúc này gặp phải Trình Dục Kỳ, cho nên tiện đà liền đem giận dữ chuyển sang trên người hắn.
Trình Dục Kỳ hiện tại quả thực muốn chạy, chỉ là, nam tử hán dám làm dám chịu, hắn có mặt mũi nào mà chạy đây?. Vì thế, Trình Dục Kỳ hít một hơi thật sâu xoay người lại, bước vào phòng, đóng cửa lại.
Tài liệu đặt trên bàn, hắn từng bước từng bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2435878/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.