Không lâu sau đó, Trình Dục Bân chia tay với Đinh Tuyết Vân. Cuộc sống của y giống như trở về trước kia, đi bar uống rượu cùng đám bạn.
Đêm nào cũng phải tận khuya mới về nhà, đối với y lúc này, có lẽ chỉ khi đắm chìm trong men say mới có thể khiến y vượt qua một đêm dài đằng đẵng này.
Trình Dục Thành biết được chuyện này liền đùng đùng nổi giận, sai người bắt y trở về Trình gia, răn dạy một trận rồi nhốt y lại. Hiện tại đang là kỳ nghỉ, cho nên không có lệnh của ông, Trình Dục Bân nửa bước cũng không được ra khỏi nhà.
Không giống như những lần khác, lần này bị nhốt trong phòng, Trình Dục Bân lại yên tĩnh đến lạ. Y cả ngày nằm trong phòng, hết ngẩn người thì lại cầm lấy di động, ấn tới ấn lui lại tắt. Đồ ăn thức uống người làm đưa vào, y chỉ ăn lấy lệ, có khi còn chẳng thèm động vào.
Trình Dục Thành nhìn một màng này, lại nhớ đến tình cảnh khi đó của Tống Vũ Ninh, trong lòng không khỏi dâng lên hoảng sợ. Ông không muốn con trai mình lại giẫm lên vết xe đổ ấy, càng không muốn lại mất thêm người mình yêu thương nhất trên cõi đời.
Trình Dục Thành tự tay bưng cháo và sữa nóng lên phòng Trình Dục Bân. Nhìn thấy ba mình, Trình Dục Bân lúc này mới gắng gượng ngồi dậy.
"Nhân lúc còn nóng, mau ăn đi". Trình Dục Thành bưng cháo đặt trên bàn, nhét cái thìa vào tay Trình Dục Bân.
"Con không đói". Trình Dục Bân mím mím môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2435871/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.