Trình Dục Bân thương tiếc ôm nhóc con lên, dường như cảm nhận được hơi ấm, nhóc con tiếng khóc nhỏ dần, sau đó mới mở hai mắt ngập nước, ngơ ngác nhìn Trình Dục Bân.
"Không sao rồi, đừng khóc. Chú sẽ đưa con đến bệnh viện nhé". Trình Dục Bân lần đầu tiên ôm trẻ con, cũng không biết dỗ dành thế nào. Y vụng về vỗ vỗ lưng nhóc con, tay nhẹ nhàng phủi phủi bụi đất cùng côn trùng lẫn kiến bọ còn đang ngấu nghiến da thịt non mềm của bé con.
Trình Dục Bân đặt bé con trên đùi mình, gọi điện thoại cho Trình Dục Kỳ, kể lại sơ qua mọi chuyện.
"Em trước hết đem đứa bé vào bệnh viện kiểm tra lại một chút, sau đó gửi số phòng cho anh, anh sẽ lập tức tới ngay". Trình Dục Kỳ hiện tại đã về tới nhà, chỉ còn chờ Trình Dục Bân về là ăn cơm. Hiện tại nghe y gọi báo như vậy, hắn liền đã nhanh chóng khóa cửa lái xe ra ngoài.
Trình Dục Bân một đường lái xe đến bệnh viện gần nhất, không lâu sau đó Trình Dục Kỳ cũng đã tới nơi.
"Sao rồi? Em không sao chứ? Đừng căng thẳng, đứa bé có ổn không?". Trình Dục Kỳ ôm Trình Dục Bân vào lòng, đột nhiên gặp phải loại chuyện như này, hắn biết y rất căng thẳng, cũng rất sợ hãi.
"Lúc em đưa tới đây thì vẫn ổn, bác sĩ nói cần phải kiểm tra thêm một lát nữa". Trình Dục Bân lấy lại được chút bình tĩnh, nói thật, đến tận bây giờ tay chân y vẫn còn mơ hồ phát run.
Y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ke-di-san-lai-tro-thanh-con-moi/2435833/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.