Lịch đăng cụ thể là 3 chương mỗi tuần. 
Tặng ★ cho mỗi chap để ủng hộ và thêm động lực cho Kỷ edit. 
Không bắt buộc. 
__________ 
Ôn Lan nhìn quyển sách chuyên tác Tiếng Anh thật dày kia,ngây ngẩn cả người. 
Bác gái ở bên cạnh liên tiếp thúc giục: “Lan Lan,con mau nhìn xem,có cái gì sai không,chỉ ra cho muội muội xem a!” 
Ôn Lan choáng váng,đừng nói chỉ ra cái gì sai,nàng căn bản một chữ đều xem không hiểu! 
Bác gái thấy Ôn Lan sững sờ, lôi kéo khuỷu tay Ôn Lan,vội vàng nói: “Con sao lại thế này,mau đọc ra đi,cho nãi nãi nghe một chút a!” 
Ôn Lan ấp úng mà nói: “Con...con không hiểu.” 
“Cái gì mà con không hiểu!” Bác gái nóng nảy,chỉ vào Ôn Niệm Niệm,nói không lựa lời: 
“Con bé có thể xem hiểu,con như thế nào sẽ xem không hiểu.” 
Chung quy vẫn là tiểu nữ tử mới lớn,Ôn Lan đỏ mặt,túm góc áo, nhụt chí mà nói: “Con là xem không hiểu!” 
“Con như thế nào có thể xem không hiểu!” 
Lúc này,lão thái thái Thư Giác chậm rì rì mở miệng: “Con cùng con bé gấp cái gì, xem không hiểu thì xem không hiểu,con bé còn nhỏ.” 
Sắc mặt bác gái lúc đỏ lúc trắng, bà “Kinh nghiệm sa trường” nhiều năm như vậy,Ôn Lan vẫn luôn là chiêu bài tốt nhất bà khoe,ai có thể nghĩ đến,hôm nay cư nhiên trước ngựa thất đề! 
Hơn nữa,là trước mặt con gái phế sài của Ôn Đình Hiên! 
Bà không cam lòng,một phen đoạt sách trong tay Ôn Lan,nhìn lung tung. 
Ôn Lan xem không hiểu nội dung,bà đương nhiên càng xem không hiểu,nhìn được một lúc,trên mặt bà lại nổi lên ý cười, quay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoc-ba-xuyen-thanh-hao-mon-phe-sai/750342/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.