“Cạch”, Ôn Niệm Niệm cúp điện thoại.
Bạn Giang thật sự nghĩ mình là bá đạo tổng tài à, chẳng hiểu nổi.
Kế tiếp, Văn Yến hát một bản tình ca êm dịu, tên là “Nhớ mãi không quên”.
Giai điệu của bài hát này vừa vang lên, hàng sau có không ít khán giả sôi trào thét lên, rất hiển nhiên, các cô đặc biệt thích bài hát này.
Đây là một bản tình ca rất ngọt ngào, nói về quá trình thầm mến đầy chua xót của một thiếu niên với một cô gái, cũng là ca khúc nổi tiếng nhất từ khi Văn Yến xuất đạo tới nay.
Ôn Niệm Niệm nghe bài hát này, trong lòng cũng không khỏi xúc động. Trong thoáng chốc, rất nhiều ký ức đã qua lũ lượt kéo về...
Khoảng thời gian tươi xanh đã từng vui đùa cùng nhau, cậu trai luôn nghịch ngợm cười toe toét vẫn một mực ở bên cô gái ngốc nghếch kia, cùng đọc sách làm bài với cô, lái xe chở cô đi hóng gió, biết bao lần cô lạc lối, cậu giúp cô lau đi nước mắt trên mi...
Những thứ này... thuộc về ký ức của nguyên chủ Ôn Niệm Niệm.
Thi tốt nghiệp trung học năm ấy, trước khi rời đi, cậu từng thề son sắt với cô, bảo cô chờ cậu thành danh thì cậu sẽ mở một buổi biểu diễn vì cô.
Lời hứa lúc đó còn văng vẳng bên tai, Ôn Niệm Niệm ngẩng đầu lên, ánh mắt Văn Yến vẫn kiên định nhìn cô.
Cô bỗng giật mình hiểu ra, cậu đã làm được, đây là buổi biểu diễn dành tặng cho cô.
Những ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoc-ba-xuyen-thanh-hao-mon-phe-sai/3353843/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.