“Ôn Niệm Niệm, hay là, vòng kế tiếp cậu lên thử xem?”
Kiều Gia Giai nhìn Ôn Niệm Niệm, cười híp mắt nói: “Dù sao cũng là người học hết toàn bộ sách giáo khoa mà.”
Ôn Niệm Niệm rất không ưa giọng điệu cố ý bới móc mạnh này của Kiều Gia Giai, mẹ kiếp... nếu là giải đề toán, cô sẽ xắn ngay tay áo lên.
Nhưng biểu diễn thơ ca... cô thật sự không giỏi.
Chỉ có thể nhắm mắt đứng vào vị trí trả lời.
Một đề được đưa ra: “Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm” câu tiếp theo là gì?
Trong đầu Ôn Niệm Niệm chợt xuất hiện một câu nói, cô không biết đây có phải là đáp án hay không nhưng trực giác nói cho cô biết, chính là nó...
Ngay tại lúc cô muốn nhấn chuông giành quyền trả lời, Quý Trì đã đi trước cô một bước, nhấn chuông.
“Sinh giả khả dĩ tử, tử khả dĩ sinh. Sinh nhi bất khả dữ tử, tử nhi bất khả phục sinh giả, giai phi tình chi chí dã. Xuất xứ từ “Mẫu Đơn Đình” của Thang Hiển Tổ.”
Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay bốp bốp bốp.
Sau lưng, Kiều Gia Giai nói một câu rất nhỏ: “Tặng đầu cho người ta (*) còn gì.”
(*) dùng để chỉ một người chơi cố tình để nhân vật mà anh ta điều khiển chết đi và thậm chí hành vi đó ảnh hưởng đến tình trạng của cả đội.
Ôn Niệm Niệm hoàn toàn không có tâm tư quan tâm đến cô ta, cô ngẩng đầu nhìn Quý Trì, Quý Trì cũng đang nhìn cô, trong đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoc-ba-xuyen-thanh-hao-mon-phe-sai/3353836/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.