*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối,cha Ôn Đình Hiên tan tầm về nhà,mẹ Diệp Tân Ý vội vàng cùng ông nói sự tình toán học lão sư tìm đến.
Cùng Diệp Tân Ý phản ứng giống nhau,Ôn Đình Hiên cũng đồng dạng tỏ vẻ không thể tin tưởng. ——
"Có thể là lão sư nghĩ sai rồi?”
Diệp Tân Ý thấp giọng nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, sợ là lão sư nghĩ sai rồi.”
Ôn Đình Hiên nhìn người trước mặt yên lặng ăn cơm không ra tiếng-Ôn Niệm Niệm,có cảm giác bối rối,cô ở nhà là bảo bối nữ nhi,từ nhỏ hiền hậu thành thật,chỉ số thông minh không cao,không.. phải nói là rất thấp.
Nhưng là,vạn nhất đâu?
Nếu Ôn Niệm Niệm thật sự thuộc về dạng có thiên phú,hiện tại bồi dưỡng,nói không chừng tương lai thật sự tiền đồ vô lượng.
Ôn Khả Nhi tuy rằng có tiền đồ, nhưng đến cùng vẫn là dưỡng nữ khác họ,không phải con gái chính mình sinh ra,tính thành tích cũng được,Ôn Đình Hiên cũng không có khả năng đem thành người thừa kế, quản lý tập đoàn Ôn thị.
Nếu tương lai Ôn Niệm Niệm thật sự nhận phó thác...đúng là vạn hạnh!
“Niệm Niệm,toán học lão sư hy vọng con gia nhập cái này,con có muốn tham gia không?”
Ôn Niệm Niệm đang nghiên cứu ngô cơm ở trong chén có thể làm ra như vậy bằng cách nào,rất ngon,đang suy nghĩ nhất thời không kịp nghe,bỏ việc nghiên cứu ngô cơm,cô ngẩng đầu,mờ mịt mà “A” một tiếng.
Ôn Đình Hiên gắp một miếng thịt bò nạm thịt cho cô,tiếp tục nói:
“Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoc-ba-xuyen-thanh-hao-mon-phe-sai/255291/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.