Nắng ban mai lại lên, ánh nắng đẹp đủ để lòng người say đắm. Nó như thường lệ đến công ty, nó quên mất lời chị Hương nói: Hôm nay giám đốc đi học! Ý nhầm HÔM NAY GIÁM ĐỐC ĐI LÀM!!
Nó bước vào công ty. “ Ối trời, cái gì thế này?” – Nó giật mình trước sự thay đổi đột ngột . Mấy cô nhân viên ăn trúng giống gì mà người cầm gương soi soi, người cầm lược chải chuốt, tay đánh phấn tô son. Nó nhìn trợn tròng: “Đi làm hay đám cưới ta?” – Nó thở dài và ung dung đi vào trong
Mấy “em” nhân viên dù ghét nó đến đâu cũng phải công nhận: nó rất đẹp, dù chỉ trang điểm nhẹ nhưng cũng đủ để dìm họ chìm, đẹp một cách tự nhiên. “ Phải chi Hân giàu nữa thì tá anh theo!” – Trong lòng ai cũng nghĩ vậy, tài sắc nó đều có nhưng vẫn chỉ là 1 cô bé nghèo nàn thấp kém!
- Chị Hương, bọn họ uống lộn thuốc ạ? – Nó hỏi chị Hương
- Ơ, em quên lời chị nói à? – Chị Hương bỡ ngỡ
- Chị nói gì? – Mắt nó long lanh thơ ngây
- Ái chà cô nhóc này. Giám đốc đấy cô!
- Liên quan gì anh ta?
“ Cốc” – chị Hương gõ đầu nó cái và nói:
- Hôm nay giám đốc đến đây, bọn họ mới trang điểm kì công như vậy!
- Giời ơi, tưởng gì! Thôi em làm việc
- Ừ - Chị Hương phải khổ vì đứa em này.
Khoảng 2 tiếng sau, một chiếc Lamborghini đắt tiền dừng lại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-tu-bang-yeu-cong-chua-tuyet/2533313/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.