Chuyện kể rằng sau khi khóc một trận thật lớn, ai đó lại vùi đầu sâu vào chăn ấm ngủ một giấc dài.
Như thường lệ cứ mỗi sáng Tiểu Thanh và Tiểu Yến sẽ đến phá tan tành mộngđẹp của nàng nhưng sao hôm nay lại không thấy, tâm tư chợt nổi lên mộtchuỗi nghi hoặc rồi quyết định rời khỏi giường bước ra ngoài. Con mắtsau một giấc ngủ dài chưa quen với cường độ ánh sáng mạnh buộc phải mởthật to nhìn cảnh tượng "kinh hoàng" đập vào mắt. Nàng đưa tay dụi dụihai mắt nhìn những người đang quỳ trước mặt hắn.
"Trương Phi,Triệu Tấn, Tiểu Thanh, Tiểu Yến mọi người đang tính làm gì, sao mới sáng sớm đã diễn cái cảnh bi thương này. Còn chàng sao lại để bọn họ quỳ như vậy chứ?"
Thấy nàng bước tới bọn họ chỉ cúi đầu nhẹ rồi tiếp tục hướng phía hắn cầu khẩn.
- Hoàng thượng, thần nhất định không lấy Diễm Châu quận chúa, mong hoàng thượng thứ tội.
Hắn không mảy may chú ý đến khẩn cầu của Trương Phi đang quỳ dưới đất. Thấy nàng xuất hiện hắn mới giãn khuôn mặt ra đôi chút, nàng như vị cứu tinh lúc hắn đang ở trong tình thế bí. Thực ra hắn cũng không muốn đối xửvới họ như vậy, trước thỉnh cầu của Trương Phi và Triệu Tấn hắn cũngmuốn gật đầu cái rụp chấm dứt mọi chuyện, nhưng vì nàng căn dặn rất kỹlà không được dễ dàng tha cho họ nên hắn mới phải làm ra gương mặt kinhkhủng như vậy. "Nương tử, cuối cùng nàng cũng chịu ra ngoài. Mọi chuyệnta trả lại hết cho nàng định đoạt".
Như hiểu được ý nghĩ thầm kíntrong đôi mắt kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-hau-noi-gian/1606545/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.