Chương 31. Duyên phận ý trời.
"Hư! Thế gian này còn có người chưa hỏi ý kiến mà dám có ý định giam cầm ta sao".
- Lão già chết tiệt, ông nghĩ có khả năng này sao!
Tà Thiên vẫn không có phản ứng gì, chỉ nói một câu vô tình mà cố ý nhắc nhở nàng.
- Tiểu nha đầu, hãy nhớ rõ ngươi trúng phải độc gì. Nếu ngươi khôngmuốn liên lụy đến tên nhóc đó thì tốt nhất là không nên xuất hiện. Tacũng không muốn đắc tội với tam đệ.
Nàng chỉ chăm chú nghe vế đầu của câu nói vì đây đúng là điều nàng lo lắng.Đúng vậy, nàng trúng phải mị dược không thể giải. Nàng không thể liênlụy đến hắn, nàng không thể xuất hiện.
(Nhân vật chính toàn bỏ qua những vế quan trọng, vì bỏ qua nên mới có chuyện sau này, các bạn chờ nhé).
Nàng ngồi trước cửa hang động, đầu tựa nhẹ vào một tảng đá đã phủ kín rêuphong, đôi mắt chăm chú nhìn về phía hắn, hắn cứ như vậy làm tâm nàngđau vô cùng. Hắn đã quỳ ở đây bảy ngày rồi, khuôn mặt hốc hác tiều tụyhẳn.
Thế gian thật nực cười, ông trờicũng thật nhẫn tâm với họ. Hai con người tuy ở rất gần mà lại rất xa.Hắn một mực nghĩ nàng đã chết còn nàng nhìn thấy hắn nhưng không thể nào đến bên hắn.
Trương Phi bước đến bênhắn khuyên hắn quay về hắn không về. Chỉ đến khi Trương Phi nhắc đến con dân của hắn, trách nhiệm của hắn đối với tất cả người dân Phong Thiênquốc mới làm hắn tỉnh ngộ. Hắn nói với nàng những câu nói sâu thẳm trong tim "Dương nhi, nàng yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-hau-noi-gian/1606538/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.