Đã mấy ngày nàng trốn tránh hắn, nơi nào hắn hiện diện đương nhiên nơi đó sẽ vắng bóng nàng. Đơn giản vì sau sự việc lần trước nàng không còn mặt mũi đối diện với hắn. Cứ nghĩ đến mảnh ký ức ấy thì khuôn mặt nàng lại nhiễm hồng, tim đập chênh đi đến vài nhịp và còn rất hổ thẹn. Nữ nhân bị nhìn thấy hết như vậy sao có thể thản nhiên coi như không có chuyện gì xảy ra.
"Tên chết tiệt, sao cứ tìm ta mãi vậy. Ngày hôm nay ta nhất định trốn nguyên một ngày để không phải nhìn thấy cái mặt đáng ghét của ngươi nữa!".
Để thực hiện được kế hoạch trốn tránh, nàng rất cần một bộ đồ cung nữ để giả trang, vì thế cần Tiểu Thanh đi lấy trộm ở Dịch đình. Nàng kéo tay Tiểu Thanh lại rồi nói nhỏ.
- Tiểu Thanh, em tìm cho ta một bộ đồ cung nữ. Ta sẽ cùng em xuất cung đến Xuân Mãn lâu thăm mọi người.
Tiểu Thanh một mực ngăn cản, tự ý xuất cung khi chưa có sự cho phép của hoàng thượng sẽ phạm vào đại tội, hậu họa thật khó lường. Khó khăn lắm hoàng thượng mới đặt chút tâm tình trên người hoàng hậu, cũng vì vậy mà địa vị người trong cung được củng cố, chẳng may bị phát hiện chỉ e... Tuy nhiên Tiểu Thanh sao có thể là đối thủ của nàng, từ trước đến giờ chuyện nàng muốn làm thì không ai có thể cản! Vậy nên Tiểu Thanh chỉ biết ngậm ngùi đồng ý.
Tại cổng thành, hai cung nữ mặc đồ trắng đang tiến về phía tên lính gác. Hắn ta ngay sau khi nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-hau-noi-gian/1606525/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.