Tử Sở Tuyên lần nữa nhắm mắt, đem ký ức của Minh Nhạc Y sắp xếp lại, thông tin về Minh Nhạc Y cũng theo đó mà hiện lên. Không xem thì thôi, chứ xem xong Tử Sở Tuyên chỉ muốn giết người 
Minh Nhạc Y, năm nay hai mươi tuổi, được Túc Gia được nhận nuôi lúc năm tuổi 
Tính cách yếu đuối, tự ti, nhát gan, vô dụng. Trên mặt còn có một vết sẹo lớn do lúc nhỏ bị tai nạn để lại. Khi bị bắt nạt, ngoại trừ việc khóc ra thì chẳng biết làm gì 
Không chỉ vậy còn bị Túc Gia bán cho Tịch Gia! 
Con mẹ nó! Cái gì đây? 
Tử Sở Tuyên cô bị người trong thiên hạ mắng là đồ vô tình, máu lạnh, là người luôn đứng đầu tiên trong danh sách những người đáng chết nhất trong thiên hạ. Vậy mà hôm nay lại dung hợp cơ thể với một người có tính cách trái ngược. Không lẽ là do cô đã giết quá nhiều người nên ông trời đang trừng phạt cô sao? 
Mất khoảng vài phút Tử Sở Tuyên điều chỉnh lại cảm xúc, xem tiếp ký ức của Minh Nhạc Y. Có một chi tiết khiến cho cô chú ý tới 
Cái chết của Minh Nhạc Y! 
Lúc đó rất tối, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, một bóng đen đã giết chết Minh Nhạc Y! 
Nói Minh Nhạc Y đi gây thù chuốc oán là chuyện không thể nào, dựa vào cái tính cách chuột nhắt kia sao, nghe quả thật vô lý! 
Nhưng là ai? Là ai muốn giết cô ấy? 
Túc Gia hay là…Tịch Gia? 
Tịch Gia sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/3076321/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.