Ngồi trên xe trở lại Tịch Gia, Tử Sở Tuyên đột nhiên nhớ tới cô vẫn không biết dùng hai cái thẻ đen kia như thế nào. 
"Ờ, cái đó, có thể cho tôi hỏi một chút vấn đề được?" 
"Dĩ nhiên là được! Thiếu phu nhân, cô muốn hỏi cái gì?" 
Tài xế đang lái xe, không nghĩ cô sẽ nói chuyện. Lúc đầu có chút ngẩn người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại. 
"Hai cái thẻ đen này dùng thế nào?" 
Lần này tài xé không phải ngẩn người nữa mà trực tiếp đơ người luôn. Ánh mắt tài xế nhìn cô như nhìn sinh vật lạ Tử Sở Tuyên thoáng chút xấu hổ, vội vàng ho nhẹ một cái. 
"Khụ, tôi trước giờ chưa dùng mấy cái này bao giờ nên không biết cách!" 
Ở thế giới của cô thì làm gì có mấy cái thứ như thế này, hai thế giới đâu có sử sụn loại tiền tệ giống nhau. 
Nhưng câu nói của cô khi lọt vào tai tài xế lại có một ý nghĩ hoàn toàn khác. 
Thiếu phu nhân thật đáng thương, thẻ tín dụng dùng như thế nào mà còn khoong biết. Xem ra lúc cô ấy sống ở Túc Gia đã chịu không ít khổ sở. 
Nhìn thấy ánh mắt thương hại của tài xế, trong lòng Tử Sở Tuyên không khỏi nghi hoặc. 
Ông ấy là bị sao vậy? 
Ánh mắt đó là sao? 
" Có vấn đề gì sao?" 
"Không có!" 
Tài xế giải thích sơ qua một lượt cho Tử Sở Tuyên nghe. Cô nghe cũng đã hiểu một chút. Không khỏi cảm thán, thế giới này thật sự rất tiến bộ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/3076282/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.