Tử Sở Tuyên:"Tôi cũng chỉ là nói sự thật mà thôi!"
Tử Sở Tuyên nhún vai nói. Lúc đầu bảo sao nghe tên cứ thấy quen quen, hóa là chính là con trai Phan Tướng Quân.
Trong đầu thoáng hiện lên ký ức trước kia, lục lọi những thông tin liên quan tới Phan Việt Vân cùng Phan Gia.
Phan Việt Vân, cái tên này khi nhắc tới, điều đầu tiên mọi người nghĩ về hắn chính là: Một tên muốn trở thành người bảo vệ bách tính giống như người cha đã anh dũng chiến đấu hi sinh bảo vệ bờ cõi Lăng Huyên khỏi giặc xâm lược.
Đã có không ít lần Phan Việt Vân viết tấu lên cho cô muốn cô sắc phong hắn trở thành một chức vụ gì đó trong quân đội nhưng đều bị cô từ chối.
Tử Sở Tuyên thân là một Hoàng Đế, hiểu được muốn đất nước trở nên mạnh hơn tất cần phải có người tài. Cô không thể nào để cho một tên không có năng lực mang quân đánh trận được cho dù đó có là ai đi chăng nữa. Vì thế cô đã đề nghị nếu hắn có thể thông qua khảo nghiệm cô liền chấp thuận cho hắn chức đội trưởng cận vệ hoàng thất.
Cô còn nhớ lần cuối hai người gặp mặt, hắn đã nói.
"Bệ Hạ yên tâm, ta nhất định sẽ trở thành đội trưởng đội cận vệ. Từ giờ đó chính là ước mơ của ta!"
Từ ngày hôm đó trở đi, ai cũng biết chuyện đó. Và từ sự việc của Phan Việt Vân, Tử Sở Tuyên bỗng nhận ra một điều. Truyện Sắc
Không phải cha mẹ giỏi cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/2661618/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.