Cuộc sống hôn nhân giữa hai người bọn họ cũng chỉ kéo dài chưa tới bốn tháng nữa, không nhất thiết phải quá gần gũi.
Tịch Mặc Thương sao không nghe ra được ý của Tử Sở Tuyên. Nhìn sự khó chịu khống giấu nổi trên khuôn mặt Tử Sở Tuyên, Tịch Mặc Thương cũng không hơn không kém chán ghét sự khó chịu đó của Tử Sở Tuyên.
Từ trước tới nay chỉ có Tịch Mặc Thương này tỏ thái độ với người khác, chứ nào có kẻ nào dám đưng trước mặt anh tỏ thái độ như người phụ nữ này. Mấy lần anh không giết cô là liền cảm thấy không không dám sao?!
"Tịch Tổng, nếu như anh thiếu hơi phụ nữ như vậy, có cần tôi nhờ người giúp anh tìm vài người tới bầu bạn hay không?"
Tử Sở Tuyên thanh lãnh nói, đem ghế kéo xa Tịch Mặc Thương rồi mới lần nữa ngồi xuống. Tịch Mặc Thương không trả lời, nhưng sắc mặt muốn giết người kia đã trả lời.
Trong phòng bệnh như phất phảng mùi thuốc súng. Iwasaki Gi nằm trên giường bệnh cúi đầu coi như mắt không thấy, tai không nghe. Còn hai người Phan Việt Vân và Du Thi Cảnh chủ động lùi lại phía sau.
Du Thi Cảnh nhìn Tử Sở Tuyên dám kiêu kích Tịch Mặc Thương như vậy, trong lòng giơ cho cô một ngón like.
Tịch Mặc Thương này ngay cả anh còn chưa dám giơ súng lên đối đầu trực diện với anh ta. Trong đầu đột nhiên nghĩ tới yêu cầu của Tử Sở Tuyên trước đó.
Người này lần đầu gặp, tính tình khá thu liễm, ngoại trừ khuôn mặt nổi bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hoang-de-xuyen-toi-co-dau-thu-chin-cua-tich-gia/2661581/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.