- Hôm nay em sẽ không về nhà ăn cơm _ Yoo Kyung nói vọng ra ngoài khiến cô tỉnh mộng mà rơi từ chín tầng mấy xuống.- Em đi đâu
- Chị không cần biết
Thái độ lạnh lùng của Yoo Kyung làm cô thấy lạc lõng, buồn một cách khó chịu. Nhưng cũng may tâm trạng cô tốt lên khi Jin Woo gọi điện đến mời cô đi chơi. Dĩ nhiên cô đồng ý cả hai chân hai tay và vui mừng cỡ nào. Do Kyung thu dọn đồ đến bến xe lửa, lúc này Jin Woo đã có mặt từ lúc nào, trên tay cậu là một hộp cơm đầy ắp thức ăn.
- Chị ăn cơm chưa?
- Ừm, chưa ăn vì cậu gọi gấp quá đấy _ cô tỏ ra nũng nịu mà điệu bộ này học từ Yoo Kyung chứ không phải ai khác. Nhận thấy sự khác biệt trên gương mặt cô, cậu cười tít mắt mà còn tranh thủ seo phi được hai bức ảnh hiếm hoi.
- Chúng ta đi đâu vậy? _ cô lên tiếng hỏi
- Đến Seoul
- Hả? _ cô tỏ ra ngạc nhiên nhìn cậu nhưng cậu không thèm để ý mà thản nhiên dựa vào vai cô đánh một giấc cho đến tận khi chuyến tàu kết thúc.
- Đồ con lợn dậy đi _ Do Kyung mắng cậu không quên lén nhìn cậu một phát cho đã con mắt.
Jin Woo uể oải ngoáp dài ngoáp ngắn, chống tay lên cằm rồi xách đồ xuống. Cô ngoan ngoãn theo sau. Bây giờ nhìn lại quang cảnh nơi mình đặt chân đến cô mới biết mình là con lừa bởi không phải điểm đến là Seoul.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ho-ly-biet-yeu/2711597/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.