- Cậu không hiểu sao bây giờ tha thu đang hot ở Việt Nam đó nhé _ cô giở tay lên đầu khẳng định. Liếc nhìn biểu hiện ngu người của Do Kyung, cậu cười nhạt cúi sát vào mặt của cô " theo chị chúng ta đang ở đâu? ". Cô mắt tròn mắt dẹt " Dĩ nhiên là Hàn Quốc ".
- Vậy làm sao chị biết tha thu hot?
-........_câu hỏi mang hàm ý có phần mỉa mai của cậu làm cô câm nín.
- Chị à, chị cũng 21 tuổi rồi bớt ảo tưởng một chút giùm không sau này không có ai hốt thì khổ đấy.
- Cậu dám nói tôi f.a _ cô gân cổ lên cãi.
- Ừm _ một từ ừm của cậu đã khiến Do Kyung hồn xiêu phách lạc, hai ngón tay cái chạm vào nhau, miệng chu lên " nếu sau này tôi f.a thật thì cậu nhất định phải hốt tôi về đó " _ giọng điệu van nài khẩn thiết cộng với đôi mắt to tròn, long lanh như cún, cậu đã động lòng thương nhủ mà đồng ý " Ok ".
- Cậu đưa tôi ra biển đi _ Do Kyung một lần nữa xin xỏ.
- Tại sao? Chị đi một mình đi _ cậu lạnh lùng từ chối khiến cô thất vọng tràn trề nhưng với bản tính nhầy vô cùng tận thì câu nói của cậu không hề cản được ý chí của cô.
- Tôi sợ ma _ sợ ư? Ngược lại thì có, hồ ly 700 năm mà đi sợ ma á? Thật vô lý.
- Cái gì? Chị mà cũng sợ ma à? Thôi được rồi đi một tí thì về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ho-ly-biet-yeu/2711590/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.