Vì lý do đi trễ nên sang hôm sau Bảo Như lại đi học trễ và lúc nào cũng kéo theo cô bạn yêu dấu gánh chịu cùng. Đến cổng trường biết là mình đi học trễ nếu vào cổng bây giờ chắc chắn sẽ gặp bà cô ác nhân đó, nên cả hai cùng quyết định sang bên hông trường leo rào vào.
_ Mình làm vậy có ổn không Bảo Như?-Ái Ngân hỏi
_ Được mà không sao đâu! Bạn lên trước đi, mình đứng đây cho bạn bước lên nhe!
Thế rồi Ái Ngân leo lên vai Bảo Như, rồi leo lên hang rào phóng vào trong ấy an toàn. Còn ngoài đây chỉ mình Bảo Như, cô ấy quên mất chuyện quan trọng rằng ai sẽ là chỗ dựa cho mình bước lên đây. Loay hoay leo rào mãi mà không được, cũng may xa xa đằng đó có một cái cây che mát cho phòng họp của trường. Bảo Như đành làm liều leo lên cây rồi phóng xuống, nhưng chẳng may bị trượt chân, cô ấy đành ngã xuống cái Rầm! tư thế ngã rất đẹp!
_Ui da, sao mà bữa nay xui dữ vậy nè ta, đau quá đi!!!- Bảo Như bực tức hét lớn
Mãi lo than thân, cô ấy quên nhìn mọi việc xung quanh, có 4 con mắt hướng nhìn cô ấy đắm đuối! đó là hiệu trưởng của trường và người con trai lạnh lùng Minh Phong
_ cái gì thế ngài hiệu trưởng?_Minh Phong bất ngờ hỏi
_à, không có gì đâu đây là học sinh của trường, chắc lớp cô đang học tiết trèo cây đó mà! - Hiệu trưởng nhanh ý trả lời Minh Phong, nhưng vẫn không làm sao qua được ánh mắt hắn.
Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-heo-cua-chong-a-chong-yeu-vo-nhieu-lam/78106/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.