Cạnh nhà tôi có một rừng cây, trong rừng có đủ loại côn trùng, còn có loại sâu bự bự mập mập màu đen y chang con sâu lông. Hồi đầu gặp tôi cũng nghĩ là sâu lông, bữa đó táy máy thế nào bắt một con về, mẹ nói đây là sâu kí sinh trên cây ớt, trên thân có chứa độc tính. Lúc ấy cũng chẳng có cảm giác gì, mấy giờ sau mới ăn đủ hậu quả, hai cái tay mập mạp sưng vù cả lên.
Đặng Thiệu cõng tôi vào rừng, nương theo ánh trăng sáng tôi tìm được cây ớt, ý đồ xấu trong lòng liền nảy lên. Không thèm quản có độc hay không, tôi vươn tay túm lấy con sâu lông xù bự bự đặt nó lên cổ tay. Thừa dịp Đặng Thiệu không để ý thì giơ ra trước mặt anh.
Đặng Thiệu hơi nghiêng đầu tránh, nhíu mày nói: “Tiểu tổ tông, loại này mà em cũng dám nghịch? Không sợ có độc à?”
Tôi mất hứng vứt con sâu đi, phủi tay: “ Em còn định hù anh một tí cơ ai dè anh chẳng sợ tí nào.”
“Em tưởng anh là nít ranh à? Loại sâu này đâu phải anh chưa từng thấy.” Đặng Thiệu đi thêm vài bước rồi cúi người thả tôi xuống: “ Trễ thế này còn kêu anh cõng em vào rừng làm gì?”
Tôi nhặt hai phiến lá từ dưới đất, đặt một cái vào tay Đặng Thiệu, nói: “ Em nhàn rỗi chán quá muốn đi chơi thôi.” Tôi tước đi phần lá, giữ lại phần cuống chắc khỏe, xong xuôi liền quay ra nói với anh: “ Chúng mình chơi đấu lá đi.”
“Đấu lá là gì?” Đặng Thiệu cầm lá trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hang-rong-gap-quan-li-do-thi/1352410/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.