*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hoàng hậu bánh rán” đến Bắc Kinh cũng đã vài năm. Thực ra ngay từ hồi chị ấy còn ở trong thôn đã nổi tiếng có mắt thẩm mĩ tốt. Bây giờ dựa theo chỉ dẫn của chị cả người đều rực rỡ hẳn lên. Có điều nhìn thoáng qua kiểu tóc lại làm tôi không được tự nhiên lắm.
Tóc đó là kiểu trước ngắn sau dài, hai bên đều cắt thật ngắn, chỉ để nhiều tóc ở giữa đầu. Nhìn thế nào cũng thấy như đang cạo trọc dở vậy.
Dựa theo yêu cầu của “hoàng hậu bánh rán”, thợ cắt tóc tỉa tót nốt tóc. Chờ xong hoàn toàn, “hoàng hậu bánh rán” che miệng cười nói: “ Không ngờ Tiểu Lục nhà chúng ta mặc đẹp một cái là đẹp trai hẳn. Nhưng mà lạ thật.”
Tôi ngơ ngác hỏi: “Lạ gì ạ?”
“Hoàng hậu bánh rán” cao thấp đánh giá tôi một phen, cười nói: “ Tiểu Lục dạo này thay đổi không ít. Thực ra chị dâu cũng đoán được, chú đang yêu đúng không?”
Tôi giật mình, bật tanh tách nói: “ Chị dâu, chị đừng nói bậy, em làm gì có ai để yêu chứ”
“Hoàng hậu bánh rán” không thèm đôi co, kéo tôi ra khỏi hàng cắt tóc, đi được vài bước mới quay lại nói: “ Tiểu Lục, chú thích Đặng Thiệu đúng không?”
“Hoàng hậu bánh rán” thái độ chắc nịch khiến tôi tự nhiên có tật giật mình, tỏ vẻ hồ đồ nói: “ Chị nói gì thế, em và Đặng Thiệu đều là đàn ông, sao em lại thích anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hang-rong-gap-quan-li-do-thi/1352398/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.