Cô nằm dài trên giường, nhìn lên trần nhà ngẫm nghĩ lại.
' Cũng được mấy năm rồi căn nhà này không có được rộn ràng như vậy. Xem ra, để cho họ ở đây cũng không tệ. _ cô mỉm cười hạnh phúc. Đã lâu rồi không cảm thấy ấm như vậy. Điều đó làm cô vui lên.
Nhắm mắt lại một lúc mà cô chìm vào giấc ngủ luôn cho đến khi...
- Chị Ice ơi!! Tới giờ rồi!! Chị xuống đây đi!!_ giọng la êm ái của Jane vang vọng làm cô thức giấc.
- Chị xuống liền. _cô lên tiếng.
Thay bộ đồ đồng phục thành một chiếc váy hồng phấn và một chiếc kẹp nơ nho nhỏ ở trên đầu trông rất dễ thương. Mỉm cười với bộ dạng xinh đẹp của mình, cô bước xuống lầu với nụ cười tỏ nắng làm ai cũng say nắng. Nếu có một đứa học sinh nào trong trường trông thấy chắc sẽ nghĩ mình đang nằm mơ mới thấy tảng băng này nở nụ cười.
- Chị à! Chị ăn mặc giầy là muốn em ế tới già luôn à? _ Jane phồng hai má của mình, làm vẻ giận dỗi.
- Tại sao em lại nói vậy? _ Cô ngu ngơ.
- Hừ! Không có gì. _ ' Chị ấy đúng là. Nói vậy mà cũng không hiểu' _ jane thầm oán.
Thật ra chị Jane có ý là mỗi khi mà chị Ice nhà ta ăn mặc nữ tính là coi như, những người mà là nữ đi chung với chỉ là sẽ bị ánh hào quang của Ice làm cho lu mờ.
- Thôi, đừng nói nhảm nữa, Jane. Bây giờ chúng ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hai-trai-tim-bang-gia-gap-nhau/1913617/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.