Mới đó đã trôi qua 3 ngày, trong những ngày ngắn ngủi ở bên cạnh nhau, Tần Ngôn tinh ý phát hiện thái độ Lăng Nhược Hy đã hoà hoãn hơn đôi chút. Ngày mai cả hai sẽ lên chuyến bay đến thành phố TH, Tần Ngôn từ sớm đã thông báo với mẹ của mình, sau đó cũng nhờ bà nội tiếp quản Tần thị giúp cô trong đoạn thời gian này.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, thời điểm Tần Ngôn xách theo vali đi đến văn phòng, Lăng Nhược Hy nhìn cô không khỏi kinh ngạc.
"Không phải ngày mai mới bay sao?" Lăng Nhược Hy híp mắt, nhìn Tần Ngôn với vẻ thăm dò.
Tần Ngôn kéo vali để sang một góc, sau đó nghiêng người nhìn Lăng Nhược Hy mỉm cười hoà nhã: "Sáng mai phải bay sớm, tối nay cho chị ngủ nhờ ở chỗ em có được không?"
". . ."
Trơ trẽn hết sức. . . !
Ngửa người tựa lên ghế, đôi mắt Lăng Nhược Hy bỗng trầm lại, thả nhẹ âm thanh một cách hời hợt: "Không thích. Tối nay tự tìm chỗ mà ngủ đi."
Tần Ngôn không vội đáp lại, cô từ từ đi đến bên cạnh, kéo ghế ngồi xuống rồi mới nói: "Chị không quen ngủ ở khách sạn."
Lăng Nhược Hy phẩy tay, tỏ vẻ không quan tâm: "Tôi thì không quen ngủ với người lạ."
". . ."
Đồ. . . vô lương tâm!
Nghe được ngữ khí cương quyết kia, Tần Ngôn bày ra bộ dạng đáng thương, thấp giọng nói: "Chị ngủ trên sofa cũng được, nhất định sẽ không làm phiền đến em."
Nói thật lòng thì Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hai-tong-tai-la-oan-gia/2460581/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.