Đêm khuya đầu thu, gió biển ôn hòa thổi phất qua mỗi một góc của đại học Hồng Kông, trên đường không một bóng người, lá cây lượn vòng theo gió. Ký túc xá lác đác tỏa ra ánh đèn vàng ấm áp, trở thành ánh sáng duy nhất của sân trường giữa đêm hôm khuya khoắt.
Một trong số đó, thuộc về Lý Ninh Ngọc —— Hiện tại có lẽ nên gọi cô là Lý Tri Cẩn mới đúng, con gái nuôi của Cố Anh - chủ tịch công ty tàu thuyền Cố thị chi nhánh Hồng Kông, cũng là giảng viên Khoa toán của Viện lý học Đại học Hồng Kông.
(*) viện lý học: bao gồm các khoa toán, vật lý, hóa học, khoa học địa chất, sinh vật,...
Một năm rưỡi thấm thoát trôi qua, Lý Ninh Ngọc đã sớm quen với thân phận mới. Cởi ra quân trang, đeo lên mắt kiếng, văn kiện cơ yếu trên bàn cũng biến thành luận văn và giáo trình. So với những ngày đấu đá lục đục trong Uông Ngụy, cô càng thích hoàn cảnh đơn thuần trong sân trường hơn, có giáo sư chuyên tâm với học thuật, có học sinh tràn đầy nhiệt huyết, lúc nào cũng khiến cô nhớ tới cuộc sống ở Đức thời còn trẻ.
Dĩ nhiên, sinh hoạt sân trường giản đơn chỉ là để che giấu. Mỗi chiều sau khi tan trường, Lý Ninh Ngọc đều phải đến quán bar trên đường Bạc Phù Lâm tiêu khiển một phen —— Không cần kinh ngạc, đó là sản nghiệp do Cố Anh đứng tên, cũng là điểm liên lạc bí mật của tổ chức.
Hầu như mỗi đêm cô đều phải tiếp nhận một xấp mật điện, thành thạo hoàn thành giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gio-lai-thoi/1187097/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.