10.
Hai ngày sau, tôi báo cáo tiến độ thực thi với bạn thân.
Đương nhiên vẫn là trốn trên sân thượng của công ty để báo cáo.
Bạn thân cười không khép được miệng: “Sao mình thấy bộ dáng anh ấy thế này, cứ như đã bị cậu hạ gục từ lâu rồi vậy?”
Tôi lắc đầu lia lịa: “Không thể nào, trước đây khi ở nhà, anh ấy thậm chí còn chẳng chủ động nói chuyện với mình luôn.”
Bạn thân suy nghĩ một lúc.
“Mình thấy hay là cậu cứ ghẹo anh ấy ở cả công ty, nói toạc ra luôn cho rồi.”
Tôi không dám: “Nhưng mà… như vậy bị người ta phát hiện thì sao?”
“Sợ gì chứ? Các cậu là vợ chồng đàng hoàng, có phải cái kiểu quan hệ không thể để người khác biết đâu.”
Ờ, hình như cũng đúng.
Tôi bắt đầu hành động luôn.
Tôi tiện tay rót một cốc nước nóng, giả vờ đưa tài liệu, gõ cửa văn phòng Phó Duật An.
“Vào đi.”
Tôi nhẹ nhàng bước tới.
“Để kia.” Anh còn chẳng thèm ngước mắt lên.
Tôi đặt nước nóng và tài liệu xuống.
“Được rồi.” Anh giục tôi đi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
2. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3. Yêu Nụ Cười Của Em
4. Sau Khi Tôi Chết
=====================================
Tôi đứng yên không nhúc nhích.
“Làm gì…” Anh hơi mất kiên nhẫn, ngẩng đầu lên.
Khoảnh khắc nhìn thấy tôi, cảm xúc trong mắt anh lập tức chuyển thành kinh ngạc.
“Sao em lại đến đây?”
Tôi chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-giau-chuyen-ket-hon/2726603/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.