Edit: Vân Linh Nhược Vũ 
Sáng hôm sau. 
Dưới bài viết đó có thêm không ít bình luận, từ người hầu đến hộ vệ đều góp mặt. 
Vào lúc nhìn những bình luận kia, cô mới chợt phát hiện bất tri bất giác cô và Tư Dạ Hàn đã hòa cùng một nhịp thở rồi. 
Diệp Oản Oản tiện tay lướt wechat, lại thấy Tư Dạ Hàn trước nay chưa từng đăng gì đột nhiên cũng đăng một bài viết mới. 
[ Quãng đời còn lại nguyện em tài sắc kiêm thu. ] 
"Phụt!" 
Tài sắc không phải là anh sao? 
Câu này có nghĩa là nguyện quãng đời còn lại của cô thu nhận anh ấy ư? 
Thật là... Một lời chúc phúc cảm động mà... 
Sau khi rửa mặt, Diệp Oản Oản muốn xuống lầu tìm Tư Dạ Hàn, vừa đi ngang qua cửa thư phòng đã gặp một người bước từ trong ra. 
"Diệp tiểu thư, chào buổi sáng." Tần Nhược Hi ôm một chồng văn kiện, nhìn thấy Diệp Oản Oản cũng không có biểu cảm khác thường nào. 
"Nghe nói Diệp tiểu thư chuẩn bị quay một bộ phim mới đúng không? Nếu có gì cần hỗ trợ có thể liên hệ tôi bất kì lúc nào." Tần Nhược Hi thân thiện nói. 
"Cảm ơn, không cần." 
"Ừ, cũng đúng, tôi nghĩ A Cửu chắc chắn đã an bài thỏa đáng, là tôi lo nhiều rồi." 
Chân mày Diệp Oản Oản hơi nhướng lên, như cười như không nhìn thoáng qua Tần Nhược Hi. 
Câu này có nghĩa là nói cô chỉ biết dựa vào Tư Dạ Hàn. 
Kiếp trước cũng giống vậy, lúc ấy cô đã từng nghĩ sẽ tự độc lập, không muốn mỗi ngày đều ngồi ngây ngốc trong nhà, khi đó Tư Dạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-4/1030080/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.