Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Có đôi lúc tạo hình và trang phục có ảnh hưởng rất lớn đối đối một người, loại ảnh hưởng này theo chiều từ ngoài vào trong.
Khí chất phóng khoáng trên người Diệp Mộ Phàm đương nhiên không thể kiềm chế được, khí chất quý công tử dạo chơi nhân gian dường như đã trở về.
So với trạng thái tối tăm hận đời trước kia, quả nhiên bộ dạng này tương đối thuận mắt.
"Không tệ, rất đẹp, bộ này cũng mua đi." Diệp Oản Oản hài lòng gật đầu.
"Haiz, vẫn là chất vải thượng hạng mặc thoải mái hơn, em xem những bộ quần áo vỉa hè trước kia của anh đi, ăn mặc như thế khiến làn da mẫn cảm của anh phát sởi rồi!" Diệp Mộ Phàm giơ cổ tay lên, làm lộ ra đoạn đoạn tay có vài nốt sởi màu đỏ.
Diệp Oản Oản cạn ngôn: "Anh bị bệnh công tử thì đúng hơn..."
Diệp Mộ Phàm đáp ngay: "Em còn không biết xấu hổ mà nói anh sao? Làn da của em còn mẫn cảm hơn anh đấy! Có biết mỗi lần chọn quần áo cho em, anh phải bỏ biết bao công sức không? Sợ chất liệu không phù hợp sẽ khiến em bị dị ứng!"
"Có sao? Em cảm thấy em vẫn tốt chán mà!" Diệp Oản Oản chớp chớp mắt.
Mấy năm nay cô đều không thấy mẫn cảm...
Quả nhiên trước kia được chiều quá nên sinh tật rồi!
Diệp Oản Oản không để tâm đến vấn đề này cho lắm, chỉ vào một bộ vest màu xanh lam cách đó không xa: "Anh thử bộ kia đi."
"Bộ màu đậm kia á?"
"Đúng vậy."
"Không phải chứ? Mắt của em có vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-4/1030072/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.